From : Truong Kim Anh * LongmyHuynh
"Người đi qua đời tôi "
http://caonienbachhac.com/blog/09-0180.pps
Cùng các Anh Chị,
"Người đi qua đời tôi",chỉ nghe đề tựa cũng đã thấy lòng buồn man mác,đã thấy sự cách chia.
Dĩ vãng tưởng đã xa,bỗng lại gần,chập chờn quanh quẩn .
"Người đi một nửa hồn tôi mất.
Một nửa hồn kia bỗng dại khờ ".
Đến rồi đi, tưởng là nhẹ nhàng nhưng dấu ấn để lại trong hồn đã quá sâu đậm.
Nhà thơ Trần Dạ Từ,trong tâm trạng này,với những nhớ thương quay quắt,dằn vặt trong hồn.Ông đã tạo ra những ý điệu thơ hay,nghe thật lạ.
Không gian ngày đó khi "người đi qua đời " là "những chiều đông sầu".
Buồn lãng đãng,cảm nhận tình yêu mong manh.
"Mưa mù lên mấy vai.
Gió mù lên mấy trời.
Mây mù lên mấy biển..."
Còn buồn nào hơn,để nay muà Thu trở lại,nơi này vẫn như thấy.
"Đường xưa đầy lá uá.
Vàng xưa đầy dấu chân.
Lòng vắng như ngày tháng.
Đen tối vùng lãng quên.."
Kỷ niệm! Ôi kỷ niệm! còn chăng giờ chỉ còn những "chiều âm vang ngàn sóng".
Cố nhạc sỹ Phạm Đình Chương (1930-1991) như đồng cảm cùng nhà thơ.Ông đã phổ nhạc bài thơ này thật tuyệt.
Âm điệu nghe chơi vơi chất ngất buồn.Nhịp điệu chậm lơi lả kể lể,tâm tư càng lúc càng u ẩn.Nhất là nơi giai điệu .
"Trên lối về nghĩa trang....
Nghe những lời linh hồn,nghe những lời linh hồn.
Trong mộ phần đen...tối đen..."
Đoạn khúc cuối nghe thấm sâu,vời vợi. Nỗi oán trách kéo dài tưởng như không nguôi.
"Em đi qua đời anh.
Không nhớ gì sao em......."
Nghe kỹ Âm nhạc Phạm Đình Chương quả thật cao sang như nhà Nhạc học Phạm Văn Kỳ Thanh đã nhận xét.
Giọng ca Thái Thanh qúa điêu luyện,thật không có giọng nào khác sánh nổi bà trong ca khúc này.
Chúc sức khoẻ.TNT