Thứ Tư, 14 tháng 7, 2010

THƠ: CƠN MƯA CHIỀU BUỒN HƠN CƠN MƯA SÁNG

From: Nhung Nguyen*Ngoc Quyen 1949

Cơn Mưa Chiều Buồn Hơn Cơn Mưa Sáng


Anh có biết
Cơn mưa chiều buồn hơn cơn mưa sáng
Đường hẹn hò chỉ có gió lang thang
Mưa rơi rơi trên lối nhớ võ vàng
Nụ tình biếc ngỡ ngàng trên thềm vắng.


Tình yêu như những giọt cà phê đắng
Không ngọt ngào mà chất ngất men say
Không kiêu sa sao đắm đuối bao ngày
Đời phiêu lãng tim hoài ôm kỷ niệm

Từng sáng thu trời giăng giăng mưa tím
Bên nhau ly cà phê đắng ngọt lòng
Chuyện mình trao trong ký ức xa xăm
Rằng nhớ nhé thề chờ nhau trọn kiếp .

Anh có hay
Cơn mưa chiều buồn hơn cơn mưa sáng
Ngày qua mau khi mưa kín khung trời
Đường về nhà em đếm bước lẽ loi
Lòng thầm hỏi khi nào thôi mưa nhớ .

Cơn mưa chiều như sầu ai nức nỡ
Cuối cuộc đời ta chưa trọn vòng tay
Mưa ơi mưa sao rét mướt đêm dài
Tình yêu hỡi hãy ôm lòng lạnh giá .

Cơn mưa chiều những hạt buồn khôn tả
Rơi vào lòng người lữ khách phương xa
Ngày ra đi không một lời từ tạ
Biết bao giờ tìm lại bóng xuân qua

Ngọc Quyên