Thứ Bảy, 6 tháng 2, 2010
Một chút gía băng
http://caonienbachhac.com/blog/10-0017.pdf
SIÊU NGHỆ THUẬT NHIẾP ẢNH
SIÊU NGHỆ THUẬT NHIẾP ẢNH !
Out of bounds photos
48 bức ảnh 'vượt khung hình' kỳ lạ
Với nghệ thuật sắp đặt và phần mềm chỉnh sửa, con người và vật thể trong các tấm hình như đang vượt ra khỏi giới hạn khung viền. Thể loại ảnh này được gọi là OOB (Out of bounds photo).
Thứ Sáu, 5 tháng 2, 2010
Quê Hương
HINH ẢNH - CA DAO - TỤC NGỮ
với tiếng hát Thái Thanh http://caonienbachhac.com/blog/10-0038.pps
MỘT HÌNH ẢNH XÚC ĐỘNG
Xin chia sẻ một hình ảnh có thực và xúc động về một người Mẹ đáng thương ở Khánh Hoà bằng cách click hình bì thư phiá tay trái dưới giòng tít lớn. Mỗi lần có thể gửi đi cho 10 điạ chỉ.
Thân cò 76 tuổi
Đăng ngày 31 tháng 1 năm 2010 trên blog Da Vàng http://vedinh.wordpress.com/
http://vedinh.wordpress.com/2010/01/31/than-co-76-tu%e1%bb%95i/
Đêm mùa đông rét như cắt da cắt thịt, ba`cụ Phạm Đoàn, 76 tuổi, thôn Quảng Hội, xã Vạn Thắng, huyện Vạn Ninh, tỉnh Khánh Hòa, cơ thể chỉ như da bọc xương, thức dậy từ 1 giờ khuya, lọ mọ xuống ngâm mình dưới biển mò cua bắt ốc kiếm gạo ăn qua ngày.CỜ VÀNG VỚI WINTER OLYMPIC 1010 VANCOUVER
Cờ Vàng với Winter Olympic 2010 Vancouver
Hải Triều
Nhóm Nhà Văn Quân Đội
Mấy tháng trước đây, khi tin tức về Winter Olympic loan truyền khắp thế giới, trước khi ngọn lửa đuốc Thế Vận từ Hy Lạp chuyển đến lục địa Canada, dưới nick Bắc Tiến trong các diễn đàn paltalk, tôi có cổ vũ bà con đến Vancouver trong dịp Thế Vận Mùa Đông,
NGÀY HOÀNG SA TẠI PARIS
NGÀY HOÀNG SA TẠI PARIS 31.01.2010
Photo webshots :
http://community.webshots.com/album/576576175OCDDJf
(Bắc Ninh)
Slide webshots và Youtube :
http://community.webshots.com/slideshow/576576175OCDDJf
http://www.youtube.com/watch?v=oEWmIKYb9BU
(Bắc Ninh)
Clip video :
http://www.youtube.com/watch?v=1RZBdHfZiCo
(Nguyễn Văn Đông)
Thứ Năm, 4 tháng 2, 2010
VỤ ÁN HÀ GIANG
CHUYỆN GÌ ĐỘNG TRỞI SẼ SẢY RA
Ở HÀ GIANG ?
Khi phiên tòa phúc thẩm xét xử vụ hiệu trưởng mua dâm nữ sinh có dấu hiệu bất bình thường
RFI Anh Vũ Bài đăng ngày 04/02/2010 Cập nhật lần cuối ngày 04/02/2010 17:11 TU
Vụ điều tra về hiệu trưởng mua dâm nữ sinh (DR)
Suốt tuần này, phiên tòa phúc thẩm tại Hà Giang xét xử vụ một hiệu trưởng mua dâm nữ sinh đã gây sự chú ý đặc biệt của dư luận ở Việt Nam. Nhiều tình tiết mới xuất hiện tại phiên tòa buộc hội đồng xét xử hôm 1/2 vừa rồi đã phải quyết định hủy bản án, trả lại hồ sơ để làm lại từ đầu.
Nếu như ở phiên sơ thẩm các bị cáo đều đã nhận tội thì tại tòa phúc thẩm tất cả các bị cáo đều phản cung kêu mình là người bị hại. Ngoài ra một trong những bị cáo còn đưa ra trước tòa bản danh sách những quan chức của tỉnh có dính đến việc mua dâm nữ sinh. Rất nhiều dấu hiệu mập mờ không rõ ràng ở vụ án.
*Phỏng vấn nhà báo Thanh Thảo tại Quảng Ngãi cho biết những nhận xét về phiên tòa sơ thẩm này
http://www.rfi.fr/actuvi/articles/122/article_6764.asp
* Liệu vụ án có liên quan gì tới Chủ tich Uy Ban Nhân Dân tỉnh Hà Giang, nguời đã 5 lần không chấp hành chỉ thi của Thủ Tướng mà không bị xử lý ? ( vidéo Thủ Tưóng điều trần trước Quốc Hội )
http://www.youtube.com/watch?v=ItIUtMWjm0w&feature=player_embedded
TIẾT KIỆM TIỀN ĐIỆN THOẠI
Để tiết kiệm tiền điện thoại Gọi thả giàn ,chì tốn chừng $10.00/năm thôi
MAGIC JACK
GIẢI TRÍ
From : Thieu Vu Phuong Nguyen
"Hết xẩy"
Mời các bạn nháp con chuột vào cái hình dưới đây. Sau đó cứ ngồi yên xem nó tự khởi động lấy. Vui và ngộ lắm.
CƯỜI CHÚT CHƠI
From: Viet Do *Hoai Vu
1. Three friends from the local congregation were asked, 'When you're in your casket, and friends and congregation members are mourning over you, what would you like them to say?'
Artie said: "I would like them to say I was a wonderful husband, a fine spiritual leader, and a great family man."
Eugene commented: 'I would like them to say I was a wonderful teacher and servant of God who made a huge difference in people's lives.'
Carl said: 'I'd like them to say, 'Look, he's moving!'
Thứ Tư, 3 tháng 2, 2010
Lá rơi trong chiều
Trang Nguyen * thanh vu
http://caonienbachhac.com/blog/10-0036.pps
Hanh Trinh Ve Phuong Dong
Viethac SỐNG
http://caonienbachhac.com/blog/10-0035.pps
CƯỜI CHÚT CHƠI
1. ẢO THUẬT : MỘNG HAY THỰC ?
( Magic Incredible Transformation.Grand Prize Winner Act. )
http://www.youtube.com/watch?gl=GB&hl=en-GB&v=Dk-R6BbsxiY
Thứ Ba, 2 tháng 2, 2010
Lịch 2010
Andrew Nguyen *NgphucVinh *Lanhlanh
http://caonienbachhac.com/blog/10-0034.pps
56 Sắc Dân ở Trung Hoa.
From: Do Viet
Xem biết::
56 Sắc Dân ở Trung Hoa.
It took 14 professional photographers, one year's time and traveling a distance of 10,000+ miles to take these pictures.
GIAI TRI
Giải trí vài phút
http://www.thugian360.com/2010/01/lai-nhat-bon-18.html
VỀ NƯỚC MUA …NHÀ
Về Nước Mua... Nhà,
Đi Mỹ Tậu... Cửa Nguyễn Thị Lan Anh
Nhiều năm nay cái cảnh Việt kiều về nước mua… nhà khá rộn rịp và mấy năm gần đây có cảnh ngược chiều, nhiều người giàu trong nưóc qua Mỹ tậu… cửa.
Thứ Hai, 1 tháng 2, 2010
FESTIVAL HOA DALAT 2/1/2010
12.000 người dự khai mạc Festival Hoa Đà Lạt
Chăm sóc hoa hồng tại làng hoa Vạn Thành - Ảnh: Trần Đức Tài
QUAND JE SERAI VIEUX ET TU SERAS VIEILLE
Mot bai hat cam dong ve vo chong gia
http://caonienbachhac.com/blog/10-0033.pps
CHAN NGUYEN
pps LIÊN NHƯ * lời:TRỰC HỘI
Tieng hat HÀ THANH.
http://caonienbachhac.com/blog/10-0032.pps
XIN NGUOI VIET CƯU NGUOI VIET
From : Gia To* hanhgianguyen* DinhLe
Người Việt Cứu Người Việt:
Chỉ có quý vị mới cứu được bác sỹ Việt Lâm
Xin quí vị vui lòng phổ biến rộng rãi...hy vọng có ai có thể giúp đỡ
Câu chuyện cảm động và cần sự giúp đở của Quý Vị...
Cha, Mẹ ly thân. Mẹ mất sớm. Ba anh,chị, em vượt biên ..tàu Mỹ vớt...đến Mỹ ..1985. Anh lớn phải tự túc.. hai cô em còn nhỏ (minors), được ở với gia đình cha, mẹ nuôi (foster parents) , hết gia đình này qua gia đình khác,
thế mà hai chị em vẩn thương yêu đùm bọc, dìu dắt lẫn nhau thành tài : hai nử Bác Sĩ...
Thật đáng khâm phục.
Thế nhưng, không may, cô em là Bác sỹ Việt Lâm hiện sống ở San Francisco năm nay 37 tuổi, đã bị bệnh ung thư máu (Non- Hogkin Lymphoma), rất hiểm nghèo và đang cần sự giúp đở của quý vị.
Cơ thể của bác sỹ Việt đang cần một người có tủy tương thích để ghép tủy thì mới hy vọng sống sót.
Vì bác sỹ Việt là người Việt Nam nên hy vọng tìm được tủy tương thích chỉ có thể tìm thấy trong cộng đồng Người Việt.
Xin Quý vị vui lòng giúp đở và phổ biến rộng rải lời kêu gọi này, để mong rằng may mắn Bác Sĩ Việt Lâm,
sẽ tìm được người giống tủy và hy vọng sống còn.
Chân thành cám ơn.
BMH
Washington,
Người Việt Cứu Người Việt: Chỉ có quý vị mới cứu được bác sỹ Việt Lâm
Hãy Hiến Tủy Để Cứu Mạng Sống
Bác sỹ Việt Lâm sống ở San Francisco năm nay 37 tuổi, mắc phải cơn bệnh ung thư máu (Non- Hogkin Lymphoma) rất hiểm nghèo và đang cần sự giúp đở của quý vị. Cơ thể của bác sỹ Việt đang cần một người có tủy tương thích để ghép tủy thì mới hy vọng sống sót. Vì bác sỹ Việt là người Việt Nam nên hy vọng tìm được tủy tương thích chỉ có thể tìm thấy trong cộng đồng Người Việt. Hãy cứu lấy bác sỹ Việt! Hãy ghi danh hiến tủy để cứu mạng sống!
Các bạn có thể giúp đở bằng cách tiếp tục giới thiệu câu chuyện của Việt Lâm đến mọi người bằng cách Đăng ký email để được cập nhật thông tin về website của cô:
http://www.caringbr idge.org/ visit/vietlam
Hoặc đăng ký vào trang facebook của cô tại:
http://www.facebook .com/group. php?gid=26507953 3176
Hoặc vào website sau đây để tìm hiểu về việc hiến tủy:
http://www.marrow. org/TRANSLATIONS /VIETNAMESE/ index.html
Xin cám ơn quý vị đã theo dõi và xin ghi danh hiến tủy ở các địa điểm sẽ được thông báo trên các phuơng tiện truyền thông trong cộng đồng.
Những người bạn của Việt Lâm
Điện thoại liên lạc: 408-691-6786
Dưới đây là câu chuyện của bác sỹ Việt Lâm:
For those of you who do not know Viet, I'd like to take this opportunity to share with you a little about her. As mentioned previously, Viet rarely draws attention to herself and always thinks of others and their needs before hers.
My name is Linh Lâm and I am Viet's older sister. Viet is my true "best friend for life", and one I am with utmost admiration and adoration.
We were born in Vietnam and lived in a very small fishing village approximately 120 miles (200Km) north of Ho Chi Mich City. (This area has recently turned into a tourist mecca of Vietnam .)
Our parents were separated. An older sister, Viet and I lived with our mother, who was an angel, literally and figuratively, and Viet inherited many of her wonderful traits. When Viet was nearly four, our mother died, and our older sister took over to care for us. She had to work multiple jobs to provide for us. As a result, Viet and I spent all of our time together, taking care of each other and wandering wherever our curiosity or needs took us. Our perspective was limited and we always thought our childhood was wonderful, with complete freedom and no expectation from anyone!!! When our sister did not come home some nights, the intermittent going to sleep on empty stomach or hiding under the bed always seemed to come to an end when dawn arrived, with promises of a new day.
A few years after mother's death, our older brother, who lived with our father, came to live with us. (Our eldest sister also lived with our father). He brought us some books, encouraged us to study and have BIG dreams. He had a vision of providing a better life for us. After numerous thwarted attempts, he successfully smuggled us on a small boat with him, defecting Vietnam . Nothing could ever prepare us for our journey across South China Sea , during her stormy monsoon season, but miraculously, we made it when our boat was picked up by an American ship, days later. We lived in the refugee camps in Singapore and Indonesia . Our brother was required to attend "cultural education" while we were not, so the two of us once again, roamed freely. We grew exceptionally close as life was filled with fears and uncertainties.
In 1985, we arrived in Michigan . Our brother did not meet the age requirement for foster homes and decided to leave Michigan to join national job corps to learn trades and find ways to support himself. Viet and I lived in one foster home after another. This period of our lives consolidated our love for each other. No matter how many new friends we made, we were always each other's best support and friend.
We attended the same university and were shortly separated when Viet was in medical school and I completed medical school and left Michigan for residency. As soon as Viet completed medical school, we reunited.
Viet had a very brave, courageous, and kind soul, always willing to try new things and to help others. She had an amazing sense of humor and can make anyone laugh. Her beautiful smile was contagious. She spent countless hours with children with disability and found joys and beauties in spending time with them. She taught me so much about humanity and myself. Very often, she and I would laugh ourselves to pain, over nothing in particular. We called ourselves "idiodic mutants". We loved each other dearly. There was nothing I would not do for her and vice versa.
Our relationship grows even deeper as we age. Viet has been my true, constant, and brightest guiding light. Her light has always warmed my heart, spirit, and soul.
As I look back to share with you about her, I am in awe of the mysteries of life. As individuals, our lives were so insignificant that if terminated in Vietnam , in the sea, in the regugee camps, or in foster care, that would had been it and not much would come out of it. Yet, somehow, our lives continued... and through all of our journeys, I usually had the ability to provide her needs, but now that she has achieved so much and is a vital part of many others, she desperately needs something neither my blood nor body can provide. This breaks my heart.
Like everyone else, our lives have been filled with ups and downs, trials and tribulations, yet something has always remained constant, our deep love for each other and our appreciation for humanity and so many people who have helped us along our journeys. We both deeply desire helping others, in their times of needs. Prior to Viet's relapse, we seriously considered joining medical volunteering work.
Thank you. We are forever in your debt.
Linh
CHUYỆN THƯƠNG TÂM
Để hưởng ứng lời kêu gọi
“ Xin Nguoi Việt Cứu Người Việt :
Chỉ có quý vị mới cứu được bác sỹ Việt Lâm” (cung bi benh hoai huyet nhu em be trong chuyen rat thuong tam duoi day)
Am I a Fireman yet?
From Thanh Khang Nguyen* nguyentanphat128* Dang huy Tuc
Chuyện cảm động có thật- Xin qui ban đọc bản chuyển ngữ sau đây
Người lính cứu hỏa tí hon
Nguyen Tran phỏng dich
Tại thành phố Calgary tỉnh bang Alberta (Canada), một bà mẹ trẻ 26 tuổi đau khổ nhìn đứa con trai mới 6 tuổi đầu thật dễ thương và cũng rất tội nghiệp đang chết lần mòn vì chứng bệnh ung thư máu ở giai đoạn cuối cùng. Trên cõi đời nầy, chắc không có danh từ nào đau thương ngậm ngùi cho bằng hai chữ “cuối cùng”.
Mặc dù tâm tư rối bời tan nát nhưng người phụ nữ trẻ vẫn quyết tâm phải làm một cái gì đó cho đứa con bất hạnh của nàng trước khi cháu ra đi. Như muôn ngàn bậc cha mẹ khác, nàng mong con mình lớn lên và thành đạt những ước vọng trong đời nhưng giờ đây thì mơ ước kia đã tan thành mây khói vì chứng bệnh ung thư oan nghiệt. Tuy thế nàng vẫn muốn cho giấc mơ của con mình thành sự thực . Cầm lấy tay con nàng âu yếm hỏi:
- Billy, có bao giờ con mơ ước và mong muốn khi lớn lên con sẽ làm gì hay không?
- Mẹ ơi! Con luôn ôm mộng trở thành người lính cứu hỏa.
Bà mẹ trẻ nhìn con mỉm cười:
- Được rồi con. Để xem chúng ta có thể làm cho mơ ước con thành sự thật.
Ngay sau đó, nàng tới sở cứu hỏa địa phương gần nhà ở Calgary để gặp chàng lính cứu hỏa Bob, người có trái tim bao la như tỉnh bang Alberta . Nàng trình bày ước muốn cuối cùng của con trai mình và hy vọng là Billy sẽ được ngồi trên xe cứu hỏa đi một vòng phố.
Bob trả lời ngay:
- Được chứ! Chúng tôi sẽ làm hơn thế nữa. Vậy bà cứ chuẩn bị cho cháu nó sẵn sáng lúc 7:00 giờ sáng thứ tư , chúng tôi sẽ giúp cháu trở thành người lính cứu hỏa danh dự trong suốt một ngày. Cháu sẽ sinh hoạt trong trạm cứu hỏa, ăn uống chung với chúng tôi, đi công tác khi có kêu gọi cấp cứu.. Ngoài ra, nếu bà cho chúng tôi biết kích thước của cháu, chúng tôi sẽ may cho cháu một bộ đồng phục lính cứu hỏa thực sự với nón đồng có huy hiệu Sở Cứu Hỏa Calgary, cộng thêm những sọc vàng chói trên đồng phục và đôi giày cao su. Hảng sản xuất đồ trang bị cũng gần đây để chúng tôi kịp đặt hàng.
Ba ngày sau, Bob đến đón Billy, trang phục đầy đủ cho cậu và hộ tống cậu từ nhà thương ra tới xe cứu hỏa ngay chỗ khóa cài và thang leo.
Billy ngồi đàng sau và phụ điếu khiển xe về trạm cứu hỏa. Trong ngày đó có ba lần gọi cấp cứu và cậu đều được tháp tùng trong cả ba . Cậu ngồi trên xe cứu hỏa, xe hồng thập tự và cả xe của xếp cứu hỏa. Cậu còn được thâu hình trên bản tin địa phương.
Mơ ước đã thành hiện thực với tất cả tình yêu thương và sự ân cần của những người chung quanh đã như ánh hào quang soi sáng làm cậu sung sướng xúc động tới độ đã kéo dài cuộc sống thêm 3 tháng hơn sự dự liệu của tất cả các bác sĩ.
Nhưng con người không ai vượt qua được định mệnh, một đêm buồn nọ, Billy bắt đầu hấp hối và bà y tá trưởng người luôn tin tưởng theo ý niệm là tại nhà vĩnh biệt , không một ai đáng chết trong cô đơn nên bà bắt đầu gọi thân nhân cậu bé xấu số vào nhà thương gấp. Sau đó bà sực nhớ lại cái ngày mà Billy sống trọn vẹn vai trò người lính cứu hỏa nên bà vội vả gọi giám đốc Sở Cứu Hỏa hỏi xem họ có thể gởi ngay một nhân viên trong đồng phục tới nhà thương với Billy trong khi cậu đang chết lâm sàng. Vị giám đốc trả lời ngay:
- Chúng tôi sẽ làm tốt hơn thế nữa. Chúng tôi sẽ có mặt tại nhà thương trong vòng năm phút. Nhưng xin bà giúp giùm tôi một việc. Đó là khi bà nghe tiếng còi hụ và đèn chớp thì xin bà thông báo trên hệ thống phóng thanh là không có cháy nhà gì hết. Đó chỉ là sở cứu hỏa tới gặp một trong những nhân viên tuyệt vời nhất một lần cuối cùng nữa thôi. Và cũng xin bà mở rộng cửa sổ căn phòng của Billy.
Độ năm phút sau, một chiếc xe cứu hỏa trang bị khóa cài thang leo tới nhà thương và cầu thang được bắt lên một cánh cửa sổ đang mở rộng trên lầu 3. Rồi thì 16 lính cứu hỏa lần lượt leo lên thang vào phòng của Billy. Với sự đồng ý của mẹ cậu, họ lần lượt ôm cậu vào lòng thật lâu trong ngậm ngùi và nói với cậu rằng họ yêu thương cậu vô vàn.
Qua hơi thở hấp hối, Billy mệt mỏi nhìn vị giám đốc nói:
- Thưa ông giám đốc! Cháu đã thực sự là người lính cứu hỏa rồi phải không?
Vị giám đốc dịu dàng trả lời:
- Đúng vậy Bill! Cháu quả là lính cứu hỏa và đấng tối cao Jesus đang cầm tay cháu đó.
Nghe tới đây, Billy mỉm cười nói:
- Cháu biết rồi. Người đã cầm lấy tay cháu suốy ngày nay và có cả các thiên thần đang ca hát.
Thế rồi cậu nhắm đôi mắt lại…một lần cuối cùng mang hình ảnh người lính cừu hỏa tí hon đi về vùng miên viễn…
Tôi tự nhủ lòng là phải gởi câu chuyện buồn nầy tới ít nhất là bốn người mà tôi muốn được Chúa ban phước và tôi đã chọn bạn.
Xin vui lòng chuyển tiếp đến ít nhất là bốn người mà bạn cũng muốn họ được hưởng ân Chúa.
Câu chuyện nầy tự nó đã có hấp lực mà không cần nối kết một cái gì cả.
Xin đừng để mai một khuôn mẫu cao đẹp nầy. Trân quý câu chuyện là món quà tốt nhất mà chúng ta nhận được. Không tốn kém mà chỉ nhiều tưởng thưởng. Xin hãy tiếp tục nâng cao giá trị tinh thần lẫn nhau.
Am I a Fireman yet?
If you "tear up" go ahead, who's watching?
In Calgary, Alberta a 26-year-old mother stared down at her 6 year old son, who was dying of terminal leukemia.
Although her heart was filled with sadness,she also had a strong feeling of determination.
Like any parent, she wanted her son to grow up & fulfill all his dreams. Now that was no longer possible..the leukemia would see to that. But she still
wanted her son's dream to come true.
She took her son' s hand and asked,
'Billy, did you ever think about what you wanted to be once you grew up?
Did you ever dream and wish what you would do with your life?'
Mommy, 'I always wanted to be a fireman when I grew up..'
Mom smiled back and said, 'Let's see if we can make your wish come true.'
Later that day she went to her local fire
Department in Calgary , where she met
Fireman Bob, who had a heart as big as Alberta She explained her son's final wish and Asked if it might be possible
to give her 6 year-old son a ride around the block on a fire engine.
Fireman Bob said, 'Look, we can do
better than that. If you'll have your son ready at seven o'clock Wednesday morning, we'll make him an honorary Fireman for the whole day.
He can come down to the fire station, eat with us,go out on all the fire calls, the whole nine yards!
And if you'll give us his sizes, we'll get a real fire uniform for him, with a real fire hat - not a toy - one-with the emblem of the Calgary Fire Department on it, and a yellow slicker like we wear and rubber boots.'
'They're all manufactured right here in Calgary ,so we can get them fast.'
Three days later Fireman Bob picked up Billy,dressed him in his uniform and escorted him from his hospital bed to the waiting hook and ladder truck.
Billy got to sit on the back of the truck
and help steer it back to the fire station.
He was in heaven.
There were three fire calls in Calgary that day and Billy got to go out on all three calls.
He rode in the different fire engines,
the Paramedic's' van,and even the fire chief's car.
He was also videotaped for the local news program.
Having his dream come true,with all the love and attention that was lavished upon him, so deeply touched Billy, that he lived three months longer than any doctor thought possible.
One night all of his vital signs began to
drop dramatically and the head nurse, who believed in the hospice concept - that no one should die alone, began to call the family members to the hospital.
Then she remembered the day Billy had spent as a Fireman, so she called the Fire Chief and asked if it would be possible to send a fireman in uniform to the hospital to be with Billy as he made his transition.
The chief replied, 'We can do better than that.We'll be there in five minutes.. Will you please do me a favor?When you hear the sirens screaming and see the lights flashing, will you announce over the PA system that there is not a fire. '
'It's the department coming to see one of its finest members one more time. And will you open the window to his room?'
About five minutes later a hook and ladder truck arrived at the hospital and extended its ladder up to Billy's third floor open window--------
16 fire-fighters climbed up the ladder into Billy's room With his mother's permission, they hugged him and held him and told him how much they LOVED him.
With his dying breath,Billy looked up at the fire chief and said,'Chief, am I really a fireman now?'
'Billy, you are, and The Head Chief,
Jesus, is holding your hand,' the chief said
With those words, Billy smiled and said,
'I know, He's been holding my hand all day, and The angels have been
Singing..'
He closed his eyes one last time.My Instructions were to send this to at least four People that I wanted God to bless and I picked you.
Please pass this to at least four people you want to be blessed.
This story is powerful and there is nothing attached.
PLEASE do not break this pattern.
Uplifting stories are one of the best
gifts we receive.
There is no cost, but a lot of rewards, let's continue to uplift one another!
Xin Nguoi Việt Cứu Người Việt: Chỉ có quý vị mới cứu được bác sỹ Việt Lâm
Xin Nguoi Việt Cứu Người Việt:
Chỉ có quý vị mới cứu được bác sỹ Việt Lâm(cung bi benh hoai huyet nhu em be trong chuyen rat thuong tam duoi day)
Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2010
TrungCộng & ViệtCông
Thay đổi hoặc sụp đổ !
Ngụy kinh Sinh
RFI -Thanh Phương Bài đăng ngày 30/01/2010
Trên đây là nhận xét của nhà ly khai Trung Quốc Ngụy Kinh Sinh trong một bài tham luận đọc tại một cuộc hội thảo ở Los Angeles về nhân quyền và dân chủ ở Trung Quốc và Việt Nam vào tuần trước. Trong bài tham luận ,ông Ngụy Kinh Sinh đã so sánh tình hình giữa hai quốc gia. Toàn văn bài tham luận này hôm qua (29/1) đã được đăng trên trang web của hãng tin AsiaNews.it. ( đọc dưới)