Tác giả: Jonathan W. Emord
Đại Kỷ Nguyên 01/12/2010
Từ năm 2000, những người hiệu chính điều lệ tại Hoa Kỳ, Gia Nã Đại, và Âu châu đã sắp Trung Quốc trong danh sách quốc gia vi phạm thường xuyên nhất về luật lệ cho sự an toàn sản phẩm. Nhưng các người hiệu chính này chỉ chặn được một phần nhỏ trong hàng tỷ tấn hàng về thực phẩm, thuốc men, đồ chơi và các hàng hóa tiêu thụ khác bị nhiễm độc mà đã được gởi tới các thị trường Tây phương.
Những sản phẩm dơ bẩn và hơn nữa không hợp tiêu chuẩn gồm có trái cây, rau cải và mật ong; các hàng mỹ phẩm chứa chất hoá học độc hại; sản phẩm làm bằng sữa hoặc chocolate; thức ăn cho chó mèo có chất độc melamine; tôm, cá trê và lươn bị nhiễm độc với chất hóa học và trụ sinh dùng khử nấm vi trùng; dầu nấu ăn với chất độc afla; và thuốc đánh răng với chất độc diethylene glycol. Thêm vào các hàng kể trên, còn có thuốc giả, vỏ bánh xe làm không an toàn vì thiếu đường niền, và đồ chơi trẻ con được phết lớp sơn có chì.
Mặc dù chính quyền Trung Quốc xấu hổ đã bắt đầu thực sự tìm biện pháp đối phó với sự sản xuất hàng giả mạo từ năm ngoái, vấn đề vẫn còn lớn đến nỗi các hàng hóa độc hại sẽ không bị trừ bỏ sớm sủa. Vì vậy đối với sản phẩm Trung Quốc, người mua hàng hoặc người tiêu thụ vẫn phải đề phòng.
Các sản phẩm độc hại bán lẻ
Năm 2007, thức ăn cho súc vật nuôi trong nhà bị tìm ra có pha trộn chất hóa học độc hại melamine sau khi hàng ngàn chó mèo, phần lớn ở tại Hoa Kỳ, bị mắc bệnh, với hàng trăm con bị hư thận. Sự kiện này dẫn tới việc thu hồi thức ăn cho súc vật trong nhà lớn nhất trong lịch sử Mỹ quốc.
Năm 2008, sản phẩm làm bằng sữa Trung Quốc, sữa cho trẻ sơ sinh, chocolate, bánh bích quy được tìm thấy chứa chất melamine với số lượng độc hại. Liên hiệp Âu Châu đã ban luật cấm nhập cảng, rồi lại không cấm, chocolate và bánh bích-quy Trung Quốc và các hàng khác mà bị nghi nhiễm chất melamine. Hơn 300.000 trẻ em mắc bệnh vì trúng độc melamine, và ít nhất có 6 trẻ sơ sinh đã chết.
Chính quyền Trung Quốc cũng khá chậm chạp trong việc công nhận sự khủng hoảng, nhưng sự tăng gia việc từ chối cho nhập khẩu vào Mỹ quốc, Gia nã Đại, và Âu Châu cùng với tin tức loan truyền rộng rãi trong công chúng đã cưỡng ép bàn tay của nó. Các viên chức Trung Cộng thú nhận sau này rằng “tình trạng thức ăn an toàn hiện thời của Trung Quốc không được bảo đảm cho lắm.”
Trung Quốc cố thắt chặt chính sách kiểm soát, bắt đầu với những kiểm tra tình cờ tại các công ty chính về sản xuất thực phẩm và sữa, dẫn tới nhiều vụ bắt giam. Một nông dân làm sữa và một người bán các sản phẩm về sữa đã bị xử tử. Hai mươi công ty sản xuất sữa lớn nhất của Trung Quốc bị tìm ra là đã để cho các sản phẩm sữa nhiễm độc melamine tiến vào thị trường tiêu thụ năm 2008, bao gồm một lượng lớn sữa đặc có đường và các sản phẩm sữa chứa nhiều chất calcium. Các chủ nhân đảng viên và viên chức y tế đã bắt đầu chiến dịch giáo dục nhân viên trong kỹ nghệ này về sự cần thiết bảo đảm thức ăn an toàn, nhưng chiến dịch này không thể bắt giữ hàng triệu sản phẩm nhiễm độc đang được lưu hành.
Sự nhiễm độc gia tăng mạnh mẽ
Trên con đường của sản phẩm chứa sữa nhiễm độc, các người hiệu chính thức ăn an toàn Trung Quốc đã bị tràn ngập với việc làm này. Họ đã khám phá ra một chuỗi, hầu như vô tận, các trường hợp mới. Trong tháng Hai, các nhân viên hiệu chính Trung Quốc đã bắt đầu một loạt kiểm soát khẩn cấp đối với những công ty sản xuất sữa nhằm ngăn chặn sự sản xuất các sản phẩm nhiễm độc. Một số các sự ô nhiễm mà họ tìm ra là đến từ các hành động cố ý, gồm có lấy bớt lượng sữa và thêm melamine vào để ngụy trang sự kiện.
Tháng Ba, nhân viên hiệu chính Trung Quốc khám phá rằng, các loại đậu mắt (cow peas) trong nước, gồm có đậu mắt-đen, đã bị nhiễm chất độc isocarbophos. Trong tháng Tư, họ đã tìm ra khoảng một phần mười trong tổng số lượng dầu ăn Trung Quốc đã bị nhiễm độc với nhiều lượng aflatoxin, vì rõ ràng là “dầu thải” sau khi chiên rán nhiều lần xong, đã được tái chế trở thành dầu nấu ăn mang bán cho công chúng. Những người hiệu chính tiếp tục tìm ra những hàng bị nhiễm độc và dơ bẩn trong thức ăn cho gà, và nhiều thịt gà không hợp với các tiêu chuẩn của Tây phương.
Người tiêu thụ phải coi chừng
Vấn đề còn được tăng thêm bởi sự kiện các công ty Tây phương, đang tranh đấu để vượt qua cơn khủng hoảng, thường sử dụng các hàng rẻ tiền của Trung Quốc. Những người tiêu thụ không hề hay biết, một số những sản phẩm đó cuối cùng đã chui vào trong các thực phẩm nổi tiếng và được thông qua mà không phải bị khảo sát kỹ càng theo luật lệ.
Hơn nữa, các chính quyền tại Hoa Kỳ, Gia Nã Đại, và Âu Châu thiếu sự can đảm chính trị để tăng gia mạnh mẽ vòng phong toả hàng nhập cảng từ Trung quốc, bởi vì sự giao thương với kinh tế Trung Quốc, tăng lên mỗi năm gần 10 phần trăm, rất quan trọng đối với sự phục hồi kinh tế của quốc gia họ.
Các nhà lãnh đạo Tây phương sợ rằng giới hạn nhập cảng mạnh mẽ hơn sẽ chọc tức Bắc Kinh khiến họ trả đũa bằng cách giới hạn sự giao thương với thị trường Trung Quốc. Trung Cộng chơi trò làm cho sợ hãi để khiến thị trường Tây phương mở cửa, mặc dù họ biết số lượng lớn các sản phẩm Trung Quốc đe dọa sức khỏe của các người tiêu thụ Tây phương.
Trong khi sự điều đình có thể đang được thích nghi với một số phương diện ngoại giao khác, các sản phẩm Trung quốc bị nhiễm độc không nên mang bày bán trong các chợ búa. Khi nào thì sự tranh dành chính trị chấm dứt và các quyết định dựa trên đạo đức, luân lý và trách nhiệm được bắt đầu đây? Đó là một câu hỏi hùng hồn chân chính mà các chính trị gia không thể trả lời.
Chú thích:
-Bản văn này đăng với sự chấp thuận của Troy Media
-Cập nhật ngày 31 tháng 10 năm 2010
Toxic Foods, Drugs, and Toys Continue to Flow From China
By Jonathan W. Emord Created: Oct 31, 2010 Last Updated: Oct 31, 2010Facebook Digg StumbleUpon Twitter | |
Related articles: Opinion > Thinking About China
S
ince 2000 regulators in the United States, Canada, and Europe have listed China as the most frequent violator of product-safety laws. But those regulators have intercepted only a fraction of the millions of tons of contaminated foods, drugs, toys and other consumer goods shipped to Western markets.
The filthy and otherwise unfit products include fruits, vegetables and honey; cosmetics containing chemical toxins; products made with milk or chocolate; pet foods containing melamine; shrimp, catfish, and eel contaminated with antifungal chemicals and antibiotics; cooking oil with aflatoxins; and toothpaste with diethylene glycol. Add to those, counterfeit drugs, tires made unsafe by missing gum strips, and toys surfaced with leaded paints.
The problem is so vast that harmful goods won’t soon be eliminated. So for Chinese products, caveat emptor (buyer beware) still applies.
Peddling Contaminated Products
In 2007, Chinese-made pet-food ingredients were found to be contaminated with melamine after thousands of dogs and cats, principally in the United States, became ill, with hundreds succumbing to kidney failure. That led to the largest recall of pet-food products in U.S. history.In 2008, Chinese milk-containing products, baby formula, chocolates, and cookies were found to contain toxic levels of melamine. The European Union instituted a ban, since reversed, on Chinese chocolate, biscuits and other foods suspected of melamine contamination. More than 300,000 children became ill from melamine poisoning, and at least six infants died.
Related Articles
The Chinese government was slow to admit the breadth of the crisis, but its hand was forced by increasing refusals of entry to the U.S., Canada, and Europe, and wide publicity. Chinese officials admitted belatedly that “China’s current food and safety situation is not very satisfactory.”
China instituted a get-tough policy, commencing with random investigations at major dairy and food-producing companies, leading to several arrests. A dairy farmer and a dairy-product salesman were executed. Twenty of China’s largest dairy producers were found to have permitted melamine-contaminated milk products to enter the market in 2008, including a large volume of condensed milk and high-calcium milk products. Party bosses and health officials began a campaign to educate the industry on the need for product safety, but the campaign could not arrest the millions of contaminated products already in circulation.
Contamination Rampant
On the trail of contaminated milk-containing products, Chinese food-safety regulators have been overwhelmed. They are discovering a seemingly endless series of new instances. In February, Chinese regulators began an emergency series of checks on dairy producers in an effort to curb production of contaminated products. Some of the widespread contamination they found stemmed from intentional acts, including watering down milk and adding melamine to disguise the fact.In March, Chinese regulators discovered that the country’s cow peas, including black-eyed peas, were contaminated with the toxin isocarbophos. In April, they found an estimated one-tenth of all Chinese cooking oil to be contaminated with high levels of aflatoxin, apparently because “drainage oil” from cooking was recycled into cooking oil sold to the public. Regulators continue to find filth and contaminants in chicken feed and much poultry unfit by Western standards.
Consumer Beware
The problem is compounded by the fact that Western companies, struggling to overcome the recession, have often turned to cheaper Chinese ingredients. Unbeknownst to consumers, some of those ingredients end up in branded foods and pass by without regulatory scrutiny.Moreover, governments in the U.S., Canada and Europe lack the political courage to significantly increase barriers to Chinese imports because access to the Chinese economy, growing at near 10-per-cent annually, is critical to economic recovery.
Western leaders fear more-rigorous import restrictions would provoke Beijing to retaliate by restricting access to Chinese markets. China plays on that fear to keep Western markets open, knowing that a significant quantity of Chinese products threaten the health of Western consumers.
While negotiation may be expedient on a number of other diplomatic fronts, contaminated Chinese products should not be tolerated in the marketplace. When does political finagling end and responsible, ethical and morally correct decision-making begin? It’s a rhetorical question politicians are incapable of answering.
This article is courtesy of Troy Media