Thứ Sáu, 10 tháng 12, 2010

WWW.TINTUCCAONIEN.COM

BẢN TIN HÀNG TUẦN
Số  50/2010      Ngày 10 / 12 / 2010 
     NỘI DUNG  •   
•   Tin tức lượm lặt
•    Đánh cắp lòng thương hại
•    Vinh danh tuổi già
•    Cảm nghiệm về tuổi già
•    Bài tập xoa bóp và thư giãn giúp giảm stress
•    Đi máy bay đường dài..coi chừng không thức dậy
•    7 cách tốt nhất để làm tiêu mỡ
•    Máy soi rọi toàn thân có nguy hiểm cho sức khỏe hành khách máy bay không?
•    Bệnh táo bón
•    Người bị tiểu đường nên tập aerobics lẫn tập tạ
•    Trị liệu ung thư tiền liệt tuyến có thể tăng rủi ro ung thư kết tràng
•    25 điều khám phá mới lạ từ trái măng cụt
•    6 hiểm họa đe dọa sức khoẻ từ nhà bếp

TINTỨC LƯỢM LẶT

clip_image002


Hình cây ớt Naga Viper vừa được cho là ớt cay nhất thế giới. Vi cay “cháy lưỡi” của ớt này vượt quá ớt cay nhất hiện nay Bhut Jolokia hơn 300,000 điểm trên thang Scoville

clip_image004

Trong lễ trao giải Nobel Hòa Bình diễn ra ngày 10 tháng 12 ở Oslo, thủ đô Na Uy, cái ghế mà lẽ ra nhân vật tranh đấu Lưu Hiểu Ba (trung qu ốc) phải được ngồi đã để trống, vì ông này đang bị cầm tù ở quê hương ông. Ông Jagland , Chủ tị ch Giải Nobel nói: “Ông Lưu không làm gì sai, ông chỉ thực thi dân quyền của mình và ông phải được trả tự do. Sự kiện bản thân ông không được đến dự và không một thân nhân nào của ông được phép đến cho thấy Giải Nobel đã đúng đắn và cần thiết ra sao”
Trước đó một ngày để chống lại giải Nobel Hoà bình, Trung quốc đã tổ chức lễ trao giải Khổng tử cho cựu phó tổng thống Đài Loan, ông Liên Chiến ở Bắc Kinh. Giải này, mang tên Khổng Tử, ông tổ của đạo Nho và là triết gia thời cổ đại của Trung Quốc, nhấn mạnh đến giá trị "xã hội hài hòa", một chủ đề hiện được đảng Cộng sản Trung Quốc cổ vũ.
clip_image006

Trên đây là hình tầu cao tốc Harmony CHR 380A, phá kỷ lục thế giới với tốc độ 486,1 km/giờ do Công ty Đường sắt Nam Trung Hoa chế tạo dựa trên công nghệ của công ty Bombardier. Bộ Đường sắt Trung Quốc cho bi ết l à hi ện Trung qu ốc đã có mạng đường sắt cao tốc dài nhất thế giới 7, 531km và họ có kế hoạch tăng gấp đôi tổng chiều dài mạng lưới đó tới 16.000 km vào năm 2020.
clip_image008

Công ty Johnson & Johnson đã quyết định thu hồi 13 triệu gói thuốc Rolaids, trị khó chịu bao tử no hơi, sau khi có nhiều người báo cáo có nhiều mảnh nhỏ kim khí và gỗ trong thuốc.

Đánh cắp lòng thương hại!

Lm. Anmai, C.Ss.R.
Là con người, đứng trước nổi khổ của anh chị em đồng loại ai ai cũng dủ lòng thương. Không ít thì nhiều, kẻ góp công, người góp của hầu mong xoa dịu phần nào nỗi đau mà anh chị em đồng loại đang gánh chịu. Khi lòng thương hại được chung chia, kẻ cho người nhận đều cảm thấy vui nhưng sẽ rất buồn khi lòng thương hại bị đánh cắp.
Một buổi chiều, lê bước trên con đường của bệnh viện 115. Chẳng hiểu sao đám đông lại tụ tập ngay trước cổng bệnh viện. Ghé con mắt nhìn đám đông ấy thì ra là một đứa bé bị mắc bệnh não úng thủy đang nằm co quắp trên chiếc xe đẩy. Ngồi cạnh đứa bé là một người phụ nữ. Chẳng biết được người ấy là mẹ hay cũng chỉ là một người kiếm chác trên cái thân phận bất hạnh ấy.
Thoạt đầu, nhiều người xúm vào nhìn vì cũng thấy chạnh chạnh lòng thương nhưng một lát sau đó, chẳng ai bảo ai mọi người đã quay đi. Thì ra là sau khi nhìn cũng như hỏi thăm gia cảnh thì mọi người đều nhận ra đây chẳng qua là cái trò kinh doanh lòng thương hại. Đứa bé tội nghiệp kia lẽ ra được cha mẹ hay thân nhân để ở nhà chăm sóc chứ ai mà cam lòng làm cho nó một chiếc xe đẩy có mái che để đi xin lòng thương hại một cách chuyên nghiệp như thế! Nhìn vào chiếc xe, nhìn vào cách ngụy trang thì người đi đường sẽ nhận ra đây chỉ là một trò kỳ quái mà con người tạo ra để kinh doanh lòng thương xót chứ không phải là một hoàn cảnh cơ nhỡ đang cần sự giúp đỡ.
Cũng chiều hôm đấy, ở Viện Tim, nơi không xa bệnh viện 115 cũng diễn ra một cảnh tượng không khác cảnh tượng ở 115 là mấy! Nhiều người đang chờ người thân trong ca phẫu thuật bỗng dưng có một người la toáng lên là bệnh viện gì mà “bất nhân thất đức” khi thấy người nghèo không đủ tiền thì không cho nhập viện. Đứng trước cảnh đời như thế, chẳng ai bảo ai, mỗi người, kẻ năm trăm người một triệu chung chia với phận kẻ không may. Cầm xong số tiền vừa gom góp, tưởng “bệnh nhân” làm thủ tục nhập viện ai dè họ biến mất một cách nhanh chóng giữa đám đông.
Tối hôm ấy, ở phòng cấp cứu khoa nội tim mạch của Viện Tim lại tái diễn hình ảnh ấy. Ông chồng lê bước dìu bà vợ trong cơn đau đớn chìa tay cho mọi người thấy bà làm thủ tục xuất viện mà thiếu tiền. Thế là mọi người chạnh lòng thương kẻ hai trăm người ít chục gom đưa cho hai vợ chồng kém số. Tiền vừa thu xong thì bỗng dưng bà vợ khỏe trở lại và không còn lê bước như trước khi xin tiền nữa. Cả hai lặng lẽ ra đi trước những cơn tiếc nguồi nguội của những người vừa chìa tay ra để dủ lòng thương xót.
Mới đây thôi, có một người đàn ông có vết lở loét ở chân thường xuyên nằm lăn trước cổng chợ để xin tiền, đây cũng là trò kinh doanh lòng thương hại hay nói đúng hơn là đánh cắp lòng thương xót của mọi người. Người đàn ông này thường xuất hiện vào chủ nhật hằng tuần tại chợ Đồng An, xã Bình Hòa, huyện Thuận An, Bình Dương.
clip_image009
Sáng sớm, người đàn ông này được một thanh niên chở bằng xe máy đến cổng Khu công nghiệp Đồng An (cạnh chợ Đồng An). Sau ít phút sửa soạn, ông ta đã hóa thân thành một người có bộ dạng “đáng thương” với chiếc khăn ô vuông quấn trên đầu, bắp tay, bắp chân được quấn một lớp băng trắng bôi thứ thuốc đỏ tựa như máu. Lòng bàn chân người đàn ông này được trét lên một lớp keo và bôi một thứ bột màu đỏ tạo ra vết thương lở loét khiến ai nhìn cũng thấy tội nghiệp. Đang đứng trong một con hẻm, ông ta bất ngờ nằm xuống, trườn từ từ đến trước cổng chợ Đồng An. Ông ta đặt một cái xô trước mặt, phía trong có vài tờ tiền lẻ rồi bắt đầu rên rỉ thảm thương. Nhiều người đi chợ đã xuýt xoa thương cảm cho người đàn ông “khốn khổ” này, họ không ngần ngại móc ví, rút tiền bỏ vào xô. Khi mặt trời đứng bóng, nắng chiếu thẳng xuống mặt đường nóng ran, ông ta cầm xô tiền vào trong chợ bám chân từng người và kêu van thảm thiết hơn.
clip_image010
Đến gần trưa, ông ta trườn vào một con hẻm hướng về Khu công nghiệp Đồng An. Nhìn lui nhìn tới không có người qua lại ông liền bật dậy, tay cầm chiếc nạng gỗ tìm đến một gốc cây để đếm tiền. Một lát sau, ông ta móc chiếc điện thoại trong túi ra gọi và một lát sau đó, người thanh niên buổi sáng xuất hiện chở thêm một người đàn ông trung niên đến. Cả ba cùng nói chuyện rồi nhảy lên xe máy đi. Họ là băng nhóm của những người đánh cắp lòng thương hại của mọi người.
Những hình ảnh, những kiểu mẫu đánh cắp lòng thương xót như vậy hết sức tai hại. Những người thường hay chia sẻ tình thương với người bất hạnh sẽ phải chùn tay lại trước những hoàn cảnh đáng thương vì lẽ không biết mình chung chia với hoàn cảnh này thật hay là giả.
Chỉ tội nghiệp cho những hoàn cảnh đáng thương thật bị bỏ rơi bởi lẽ người ta quá ngao ngán với những người, với những nhóm người chuyên gia bày trò để kinh doanh lòng thương hại hay đánh cắp lòng thương hại của con người.
Tưởng chĩ ở nước nhà mới xẩy ra những vụ đánh cắp lòng thương cũa người khác. Nhưng thật không ngờ tại một đất nước văn minh như nưóc Pháp cũng có những vụ lừa đảo tượng tự , như miêu tả trong bài” Nghề Ăn Vạ” của tác già Đinh Lâm Thanh dưới đây:
Mấy ngày nay tôi được nhiều người bạn báo cho hay, nếu đi đường mà gặp một trẻ nhỏ nào đó bị bỏ nằm ngoài phố hay đứng khóc một mình ở những nơi công cộng thì đừng bao giờ dừng lại hoặc xuống xe thăm hỏi…vì sẽ rơi vào cái bẫy của thành phần lợi dụng trẻ em để ăn vạ và làm tiền. Những chuyện rắc rối bực mình chắc chắn xảy ra sau đó, tuy không trầm trọng nhưng sẽ nhức đầu, mất tiền mà đôi lúc còn bị thưa kiện…Hoạt cảnh nầy không xảy ra tại các xứ rừng rú của cộng sản mà ngay trên một đất nước văn minh hiện đại của thế giới tự do : Đó là Pháp quốc !
Chuyện như thế nầy, một người bạn là nạn nhân, đang lái xe nhằm một buổi tối trời lạnh, khi đi ngang qua khu vực siêu thị, ông thấy một em bé chừng một hai tuổi gì đó đang đứng khóc một mình, chung quanh không có ai. Động lòng trắc ẩn, ông dừng lại sát một bên, xe vẫn nổ máy và vội vàng bước xuống đến sát đứa bé….thì hai người da màu đang đứng ở đâu đó chạy lại hô hoán lên rằng ông bạn tôi bắt cóc con nít…Rồi một người (cũng da màu) chạy đến ghi ngay số xe và cho biết là đứa trẻ đã mất tích mấy ngày nay ! Ông bạn tôi mặc dù nổi giận, muốn vung tay đấm vào mặt chúng, nhưng nghĩ rằng kiếm chuyện với đám nguời nầy chẳng ích lợi gì. Nhìn chung quanh chẳng có ai có thể làm chứng cho mình ngoài ba đứa của bọn chúng, ông bạn tôi chỉ còn cách chưởi thề một câu cho hả giận rồi lên xe đi.
Tưởng là chuyện vớ vẫn giữa đường, không ngờ, một tuần sau cảnh sát thành phố mời đến vì vấn đề nầy. Họ làm biên bản cho có chuyện theo đơn thưa vì cảnh sát đã quá biết những trò ma mãnh nầy. Câu đầu tiên chất vấn của cảnh sát là ông bạn tôi hôm đó đi xe gì ? Rồi cho biết, nếu bạn tôi đi chiếc xe hơi đáng giá một chút thì bọn chúng không cần ra mặt, chỉ cần một tên nhảy lên cướp xe là xong chuyện ! Cảnh sát còn cho biết thêm, ngay sau khi ông bạn tôi vừa lên xe đi thì họ đến, bọn chúng báo cho biết có người bắt cóc trẻ con, vì bị phát giác nên đã bỏ chạy và chúng đã ghi được số xe của ông bạn tôi.
Nhân dịp nầy, xin kể lại một chuyện tương tự về lối ăn vạ nghề nghiệp mà tác giả là một số dân da màu đến từ Châu Phi. Khả năng nghề nghiệp, văn chương chữ nghĩa của thành phần nầy thì ít nhưng thủ đoạn ma giáo lại là bậc thầy của thiên hạ !
Một ông bạn của tôi qua Pháp đã lâu nhưng chỉ đối đáp được vài câu tiếng Pháp chung quanh vài chữ ‘oui’ và ‘non’. Gốc người Hoa nên ông ta giỏi xoay xở, đã vào được dân Tây và có bằng lái xe ba dấu từ lâu ! Nhưng mỗi lần cần làm giấy tờ hoặc bị rắc rối với cảnh sát thì thường nhờ đến tôi đi làm thông dịch. Ông ta bị một vụ ăn vạ đưa đến thưa kiện có bài bản mà tôi đã chứng kiến trong văn phòng cảnh sát : Ông bạn tôi đi một chiếc BMW série 5. Xe tuy cũ nhưng vẫn còn bóng loáng. Đa số người đi BMW, Audi, Mercedès là miếng mồi ngon đối với thành phần ăn vạ nhắm vào để làm tiền. Chúng thường tìm dịp kiếm cơ gây tai nạn với giới phụ nữ và người Á Châu đi xe tốt là những người giàu (Tây thì đúng, nhưng Á Châu thì chưa chắc !) vì những người nầy không muốn rắc rối với cảnh sát. Trước mặt cảnh sát ông bạn tôi trình bày :
Mùa Đông năm vừa qua, trong thời gian tuyết đang đóng băng trên đại lộ, lúc di chuyển ông dừng xe trước đèn đỏ tại một ngã tư, hai bánh trước còn cách các vạch trắng dành cho người băng qua đường khoảng một thước. Một bà ‘rệp’ dẫn một bé gái đi qua đường, bị trợt chân té (?), bà ta đúng dậy phóng tới và lao vào mũi xe rồi nằm lăn ra giữa đường, kêu rống lên như cha mẹ chết ! Những người đi trong các xe phía sau đều chứng kiến cảnh đâm đầu vào xe ăn vạ nầy. Phản ứng tự nhiên, ông bạn xuống xe đở người đàn bà dậy thì bà ta ôm chặt chân ông ta. Biết đây chỉ là một vụ làm tiền nhưng không muốn dằng co giữa đường làm cản trở lưu thông, ông bạn chưa kịp phản ứng thì bà ‘rệp’ nói nhỏ : ‘Cent euros’ ! và tiếp tục nằm lăn ra đường ôm chân la như lợn bị cắt tiết Đây là ‘thông điệp ăn vạ’ của nhóm người nầy, chúng thường đòi 100 nhưng mấy ai cho, quá lắm, để tránh bực mình, có người thí vài euros xem như bỏ uống một ly café. Ông bạn tôi có lẽ vì mặc cảm không đối đáp nhiều bằng tiếng Pháp, ông cho 20 euros ! Cũng vì cho 20 euros mới thêm rắc rối sau nầy, đám ăn vạ ngửi được ông Chệt nầy chơi đẹp chịu chi tiền nên đã đâm đơn thưa ông ta tại Police. Chúng tôi được police đọc cho nghe đơn thưa của bà nầy với một nhân chứng (cũng da màu như bà ta) đã ghi được số xe, rằng vì kết quả vụ tai nạn nên bây giờ chân thành tật, đi đứng khó khăn, không đủ sức khỏe làm việc nuôi con !!! Trong đơn còn kèm theo một chứng minh của một bác sĩ (cũng mang tên ‘rệp’). Kết luận, đơn thưa yêu cầu chủ xe bồi thường tiền thuốc, tiền nhà thương và trợ cấp một ít… Sau khi nghe tôi trình bày sự việc giúp cho ông bạn, cảnh sát cũng bật cười, hứa sẽ giải thích về mặt pháp lý cho nguyên đơn và xếp hồ sơ.
Nghề ăn vạ do nhóm người da màu Phi Châu đẻ ra và phát triển trên đất Pháp, họ thường dùng trẻ em và đàn bà làm phương tiện hành nghề. Tại Pháp, luật pháp thì bảo vệ rất kỷ trẻ con, nề nếp văn hóa cũng như lòng nhân đạo của người Tây thì quý trọng con nít và đàn bà. Do đó chuyện đưa trẻ con đàn bà ra ăn vạ đã đem lại kết quả tốt đẹp cho nhóm người không nhà, không giấy tờ, không công ăn việc làm…Từ việc bỏ rơi con tại phi trường, trong thùng rác, giữa đường giữa chợ để cho các cơ quan nhân đạo nhặt về nuôi, làm thủ tục xong xuôi thì ra mặt tìm con để được ở lạitrên đất Pháp. Nhiều trường hợp xảy đến khi mùa Đông, khi trời ở dưới O° C thì đem con ra ngủ ngoài đường để được đưa về các trung tâm định cư rồi trước sau gì cũng xin được một căn nhà ở Paris. Có những trường hợp mà báo chí có đề cập đến, những người không nhà bêu xấu Paris bằng cách căng lều ở ngay tại trung tâm thủ đô. Tòa Đô Chính phải thuê các tầng trên cùng của Hotel để cho họ tạm trú, rồi một đêm đẹp trời nào đó , lửa tự nhiên bốc cháy, lại bồng bế con ra đường để rồi vài ngày sau ký giấy nhận được một căn nhà mới xây !!!
Nghề nầy đang được một số dân Đồng Âu theo học, nhưng nhóm người nầy không đủ khả năng ‘lì’ như dân da màu nên chưa đạt được nhiều thành quả như người gốc Phi Châu mà lâu lâu còn bị chính phủ Pháp cho lên phi cơ hay chở tận biên giới để trả về nguyên quán với vài chục ngàn euros lộ phí đi đường…..

Vinh Danh Tuổi Già

Nguyễn Thượng Chánh

clip_image012
Hermann Hesse (1877-1962) là một văn hào Đức rất nổi tiếng của thế kỷ XX. Năm 1946 ông đã nhận giải Nobel về văn chương qua tác phẩm Das Glasperlenspiel (The Glass Bead Game, Trò chơi những viên ngọc thủy tinh)
Vinh danh tuổi già là tên một quyển sách nhỏ (loại bỏ túi) tóm lược những tư tưởng tốt đẹp, lạc quan và có tính chất triết lý sâu xa của người già. Đó là những dòng suy tư, những tiếng lòng đã được văn hào Hermann Hesse gôm góp lại từ một số tác phẩm nổi tiếng của ông trong giai đoạn cuối đời … Vinh danh tuổi già đã được Alexandra Cade dịch ra Pháp ngữ với tựa đề Éloge de la Vieillesse (livre de poche) do Editions Calmann- Levy xuất bản năm 2000. Bản dịch Anh ngữ là Elogy to Old Age (paperback). Vinh danh tuổi già đã đem đến cho người đọc một ngọn gió làm mát tâm hồn và đồng thời cũng giúp chúng ta, những người cao niên tăng thêm niềm lạc quan, tự hào và nghị lực để có thể vững bước trong giai đoạn cuối của cuộc đời.
clip_image014

*Nét duy nhất dành cho người thật già là họ có được tự do trong hành động, đồng thời họ cũng có nhiều kinh nghiệm và một tấm lòng dạt dào tình nhân ái yêu thương. Người già có khuynh hướng đối xử một cách dễ dàng với người trẻ tuổi non kinh nghiệm.
Nhưng tuổi già thường có khuynh hướng cố ý bắt chước những cử chỉ và thái độ của tuổi trẻ.
Người già không phải là người có ít giá trị hơn người trẻ. Lão Tử không phải kém giá trị hơn Đức Phật. Màu xanh dương không thể xem là xấu hơn màu đỏ.
Tuổi già trở nên tầm thường xoàng xĩnh khi nó mang những vẻ của tuổi trẻ.
(Les gens qu’on peut imaginer vieux, page 46).
* Khi tuổi đời đã cao, tốt hơn hết chúng ta cần nên có tinh thần biết hài hước, biết mĩm cười và đừng xem chuyện đời là quá nghiêm trọng. Nên chuyển đổi tất cả các cảnh tượng trên thế gian thành một bức tranh vân cẩu qua đó chúng ta có thể ngắm nhìn sự đổi thay của kiếp nhân sinh như sự ẩn hiện của những đám mây trong bầu trời hoàng hôn. (Le pathos, page 50).
* Thật vậy, tuổi già tự nó là một tiến trình tự nhiên. Một người 65-75 tuổi có thể là khỏe mạnh và bình thường không khác gì một người ở vào lứa tuổi 30 hoặc 50 với điều kiện là các cụ không nên tạo cho mình một cảm tưởng trẻ hơn. (Le pathos, page 50-51)
* Tuổi già là một giai đoạn trong cuộc đời. Nó có bộ mặt riêng biệt, một bầu không khí và một khung cảnh cá biệt cùng những vui buồn khổ đau của nó. Người già bạc đầu,cũng như người trẻ, chúng ta đều có nhiệm vụ tạo cho cuộc đời mình được thêm phần ý nghĩa.
Tuổi già tượng trưng cho một nhiệm vụ cao đẹp và thiêng liêng chẳng khác gì tuổi trẻ.
Một người cao tuổi, tóc đã bạc phơ nhưng lại lo sợ già và sợ chết là người không xứng đáng sống trong giai đoạn mà họ đang đạt được chẳng khác gì một người trẻ tuổi, tràn đầy sinh lực nhưng lại chán ghét nghề nghiệp, công việc làm hằng ngày của anh ta và tìm cách trốn tránh né đi. (De la vieillesse, page 64)
* Ai cũng biết rằng tuổi già mang theo nhiều nỗi đớn đau và cái chết đang chờ đón chúng ta ở cuối đường.
Tuy nhiên, chúng ta không nên buồn rầu trước sự suy tàn dần dần của thể xác mà không nhận thấy tuổi già cũng có những khía cạnh tốt đẹp, những lợi điểm, những nguồn an ủi cũng như những niềm vui của nó. (De la vieillesse, page 65)
clip_image016
* Món quà trân quý nhất của chúng ta là kho tàng hình ảnh còn đọng lại trong ký ức sau một đoạn đường đời dài đăng đẳng và khi tuổi mòn sức yếu, chúng ta thường quay nhìn vào đó với một sự quan tâm mới lạ. (De la vieillesse, page 66)
* Trong mảnh vườn của tuổi già rực nở ra những loài hoa mà ngày xưa chúng ta không hề nghĩ tới việc đem trồng. Cây quý phái đã đơm hoa kiên nhẫn. Tâm ta trở nên thanh tịnh và khoan dung hơn. Khi lòng hăng sai muốn can thiệp và hành động của chúng ta càng giảm đi thì khả năng quan sát, lắng nghe thiên nhiên và con người lại càng tăng thêm. (De la vieillesse, page 67).
* Người trẻ tuổi, chưa có ý thức, quá tự tin vào sức mạnh của họ nên hay cười đùa ngạo mạn sau lưng chúng ta về bước đi gập gềnh, không vững chắc, mái tóc bạc phơ, cái cổ gầy ốm và nhăn nheo của người già; Tất cả việc đó đã làm chúng ta nhớ lại ngày xưa mình cũng bị thôi thúc bởi cùng một động lực, và cùng một tâm trạng như thế và mình cũng mĩm cười.
Nhưng ngày nay thay gì mang tâm trạng thấp kém và thất bại, chúng ta hân hoan vui mừng vì  đã vượt qua dược giai đoạn đó trong cuộc đời, đã gặt hái được thêm một ít khôn ngoan và kiên nhẫn. (De la vieillesse, page 68).
* Tuổi già là cội nguồn của bao nhiêu là nỗi đớn đau, nhưng đồng thời cũng của biết bao là vẻ đẹp. Để đối phó với các khổ ải của cuộc đời, trong ta đã nẩy sinh ra sự lãng quên, sự mệt mỏi và lòng nhẫn nhục. Tất cả có thể được biểu hiện ra bằng những hình thức như thái độ buông xuôi, lòng chai đá và thờ ơ vô lường. Nhưng nhìn dưới một ánh sáng hơi khác thì đây là sự thanh tịnh, sự kiên nhẫn, tính hài hước, một mức độ khôn ngoan cao cả của Lão giáo. (La veillesse est source, page 71).
* Tuổi già giúp chúng ta vượt qua biết bao là hoàn cảnh. Khi một cụ già lắc đầu hay than thở một việc nào đó, có người thì cho đó là biểu thị của một sự khôn ngoan sáng suốt, còn kẻ thì cho đó là dấu hiệu của sự già nua. (La vieillesse est source, page 72).
clip_image018
* Chỉ khi về già chúng ta mới nhận thấy rằng nét đẹp của tạo hóa rất ư là hiếm hoi. Chúng ta mới cảm nhận được sự nhiệm mầu của một đóa hoa hé nở giữa khung cảnh điêu tàn đổ nát vương vãi các khẩu đại bác, sự tồn tại của các tác phẩm văn chương giữa các trang báo và các tỷ giá hối đoái. (La vieillesse est source, page 71).
* Kể cả trong những lúc không nghi ngờ, người già vẫn mãi lo tìm về quá khứ, về những gì đã bị đánh mất đi một cách vĩnh viễn rồi. Nhưng thật ra chả có gì là mất, chả có gì thuộc về quá khứ cả vì trong một vài hoàn cảnh chẳng hạn như qua văn chương, những vật đánh mất có thể được tìm thấy trở lại và chúng được khấu trừ mãi mãi khỏi thời quá khứ. (Le goût pour les habitudes établies et la répétition, page 142)
* Lúc già và khi đã chu toàn xong nhiệm vụ thì chúng ta có quyền tiếp cận cái chết trong sự yên lặng. (La vérité, page 144).
* Mọi hành trình nhằm mục đích đưa ta vào buổi sáng ban mai hay vào đêm tối tĩnh mịch, đều dẫn đến cõi chết, một sự tái sanh đau đớn mà linh hồn rất e ngại.
Nhưng khi đến được cuối hành trình, tất cả đều phải chết, đều tái sanh vì Mẹ vĩnh cửu luôn luôn đưa chúng ta trở lại cuộc sống đời đời. (Nous avons enduré maladies et souffrances, page 152)
Cảm Nghiệm Về Tuổi Già
Tiến Sĩ TRẦN AN BÀI
Năm nay tôi 63 tuổi. Nghe nói nếu tôi ở Việt Nam (VN) thì đã được nâng lên hàng “Cụ” rồi: “Cụ Bài”, nghe oai quá, vì tuổi thọ trung bình ở VN ít hơn ở Hoa Kỳ này. Sống được trên 60 tuổi thì đã được kể là thọ rồi.
Một trong những triệu chứng “lão hóa” của tuổi già là ngủ gà ngủ gật, ngồi đâu ngủ đó. Nhưng chỉ ngủ chừng vài phút rồi lại tỉnh. Cái ngủ này không phải thực sự là cái ngủ như hồi còn son trẻ, mà là triệu chứng của sự suy thoái về cơ thể. Đề tài “Cảm nghĩ về tuổi già” của tôi được trình bày vào giữa buổi trưa hè nóng nực, lại sau bữa cơm trưa, và trước một cử tọa đoàn hầu hết trên 6 bó thế này thì rất có thể diễn giả nói diễn giả nghe mà thôi. Có phải không quý vị?
Tôi nhớ lại có một cụ bà rất thích nghe các cuốn băng thu lại chương trình phát thanh Tiếng Vọng Tình Thương (TVTT) do tôi phụ trách. Bà nói: “Trời ơi, tôi mê Tiếng Vọng Tình Thương của ông kinh khủng! Nhà tôi đầy dẫy băng TVTT. Tối nào tôi cũng phải mở một cuốn ra nghe, rồi ngủ lúc nào không hay. Khi nào hết băng là máy tự động tắt!”
Trời ơi! Thì ra chương trình phát thanh TVTT của tôi đã trở thành liều thuốc ngủ cho bà con, hay nói văn hoa hơn thì TVTT có tác dụng đem thính giả vào cõi thiên thai! Cũng giống như ngày xưa các cụ ta thường ru con ru cháu ngủ bằng cách ngâm nga dâng hạt, ngắm đứng hay đọc các bài Phú Kỳ Hồn vậy!
Có một câu chuyện vui của một nhà thuyết giảng Kinh Thánh và một bác tài xế taxi. Hai người này chết vào lúc tuổi già và đến cửa thiên đàng gặp thánh Phêrô. Khi vừa thấy bác tài, thánh Phêrô vui vẻ, mau mắn mở cửa và mời bác vào ngay. Đến phiên nhà giảng thuyết thì thánh nhân đóng sập cửa lại. Người này buồn bã, nói với thánh nhân:
- Thưa thánh cả Phêrô, sao ngài lại đối xử với con thế này. Suốt cuộc đời con hiến dâng cho Chúa, con đi giảng Kinh Thánh cho biết bao nhiêu người, mà sao con không được vào thiên đàng. Còn cái anh chàng tài xế kia, hắn có làm gì cho Chúa đâu. Sáng sớm đã lái xe vòng vòng kiếm tiền sinh sống. 3 giờ chiều là bắt đầu đi la cà ở các quán nhậu. Xỉn xỉn mãi đến khuya mới về nhà, nằm lăn ra ngủ. Sáng mai lại đi kiếm tiền nhậu tiếp. Vậy mà sao hắn lại được vào thiên đàng, còn con thì không?
Thánh Phêrô mỉm cười trả lời vị thuyết giảng:
- Những điều con nhận xét đều đúng cả đấy. Nhưng con có biết không? Các bài giảng thuyết về Kinh Thánh của con vừa dài, vừa dở, lại vừa dai. Con ăn nói huyên thuyên giống như máy bay cất cánh rồi bay lượn vòng vèo mà không tìm được bãi đáp, khiến cho cử tọa ngồi ngủ gà ngủ gật, chẳng ai biết Chúa là gì. Thành ra, con giảng cũng như không. Còn bác tài xế kia lái xe trong lúc say rượu, ai cũng sợ bị tai nạn chết, nên ngồi đọc kinh, nhớ đến Chúa. Thế cho nên, bác xứng đáng được vào nước Thiên Đàng!
Khi tuổi đời của chúng ta bắt đầu bằng con số 6 thì hình như sắc diện và tính tình bắt đầu thay đổi rất nhanh.

1. Tuổi già lẩm cẩm

Cảm nghiệm đầu tiên của tuổi già là bắt đầu quên. Thế nên con cháu bắt đầu chê mình là "ông già lẩm cẩm!". Rõ ràng cái người đứng trước mặt mình là người mình gặp hàng ngày, hàng tuần, mà sao tự nhiên mình quên hẳn tên của họ. Nhớ hoài không ra!
Một ví dụ khác: Vừa ở trên nhà xuống dưới bếp định lấy cái gì, mà khi tới bếp lại quên bẵng đi, không biết đến đó làm gì. Đứng một hồi mới nhớ được: “À, thì ra định xuống bếp lấy cái ly uống nước!” Rõ ràng tay đang cầm chùm chìa khóa. Thế mà cứ lồng lộn đi tìm chìa khóa!
Giới trẻ không thích người già nói chuyện đâu, vì mình có cái tật nói đi nói lại một sự kiện tới 3, 4 lần. Vừa nói rồi mà tưởng chưa nói, lập đi lập lại, khiến cho người nghe phát ngán. Mà chính mình thì không biết như vậy. Ngày xưa lúc còn trẻ, kể chuyện gì thì ngắn gọn, đâu ra đó. Còn bây giờ, nói vòng vo Tam quốc, nói mãi mà chưa vào đề, khiến con cái sinh ra bực mình:
- Bố muốn nói gì thì nói toẹt ra đi. Bố nói vòng vo hoài, con chẳng hiểu gì cả!
- Tao là bố mày. Tao nói tiếng Việt chứ tiếng gì mà mày không hiểu.
Và thế là bố con đi vào chỗ cãi lộn với nhau, chẳng ra cái thể thống gì cả!
Tuổi già lẩm cẩm hay quên. Ấy thế nhưng, có những vấn đề không đáng nhớ thì lại nhớ dai vô chừng. Những chuyện ngày xưa, bạn bè mất lòng nhau, giận hờn nhau thì lại không quên được. Đây là một câu chuyện có thật tại một xứ đạo kia. Có hai cụ trong một bữa chén anh chén tôi. Rượu vào lời ra. Hai người có chuyện bất đồng ý kiến, rồi đi đến chỗ giận nhau, không nhìn mặt nhau nữa. Bỗng dưng một hôm, một cụ thấy đứa con của người bạn đi lễ. Vì giận bạn mà trút nỗi giận vào đứa con của bạn mới có 13 tuổi. Thằng bé đang ngồi dự lễ thì ông cụ đuổi nó đi chỗ khác, lấy cớ con nít không được ngồi hàng ghế dành riêng cho người lớn trong nhà thờ. Đến khi ông cụ này qua đời, bố thằng nhỏ sợ người đời dị nghị, cũng đi dự lễ an táng và còn dắt theo thằng bé. Khi vừa đến nhà thờ, thằng nhỏ nhìn thấy hình ông cụ để gần quan tài, nó nhớ lại:
- Bố ơi, cái ông già này trước đây con đi lễ, ông đuổi con một cách vô lý. Con ghét cái ông này hết sức mình!
Ông bố biết ngay là bạn mình vì hận truyện xưa nên trả thù con mình. Và rồi, ông dẫn thằng nhỏ về, bỏ lễ luôn. Càng già, giận càng dai!
Vậy thì thưa quý vị, “già sinh tật, đất sinh cỏ”. Ở tuổi già, những điều đáng nhớ thì lại quên, mà những điều đáng quên thì lại nhớ. Chúng ta phải nhất quyết quên đi những hận thù quá khứ, để tuổi già chúng ta được bình an thư thái.
Có một bà đến trình với cha sở rằng bà ta vừa được Chúa Giêsu hiện ra. Cha sở không tin, cho là chuyện bịa đặt, nên lỉnh sang chuyện khác. Ngày hôm sau, bà ta lại đến nói với cha rằng đêm qua Chúa hiện ra với bà. Cha liền hỏi: “Thế Chúa nói gì với bà?”. Bà kể lại mọi điều trước sau, nhưng cha sở vẫn không tin. Cuối cùng, để thử xem bà nói thật hay giả, cha đề nghị với bà:
- Tôi nói thật, bà đừng buồn nhá! Tôi không tin những điều bà nói đâu. Vậy để chứng minh rằng Chúa thật sự đã hiện ra với bà thì lần tới, bà hỏi Chúa xem ông cha sở này đã phạm tội gì với Chúa.
Bà già vui vẻ trả lời:
- Vâng, được, con sẽ hỏi giùm cho cha.
Hôm sau, bà đến gặp cha sở và kể lại bà đã gặp Chúa rồi. Cha liền hỏi:
- Sao? Thế bà đã hỏi Chúa về tội của tôi chưa?
Bà trả lời:
- Dạ, có.
- Thế Chúa có trả lời bà không?
- Dạ, có.
Cha sở lúc đó có vẻ hơi ngán rồi, vì Chúa mà kể tội cha với bà thì cha sẽ xấu hổ lắm. Nhưng cha cứ đánh liều hỏi tiếp:
- Thế Chúa kể những tội gì của tôi cho bà nghe?
Bà già thong thả đáp:
- Sau khi con hỏi tội của cha thì Chúa trả lời: “Ta quên hết rồi!”
Vừa mới đây, quý vị có được nghe bài giảng thuyết về dụ ngôn trong Phúc Âm “Người Cha nhân từ và đứa con hoang đàng”. Lý do người cha đã hành sử như vậy là vì người cha đã quên, quên hết tội tình của người con bỏ nhà ra đi. Đọc Phúc Âm, chúng ta thấy nhan nhản những câu chuyện tương tự về “bệnh” quên của Chúa. Trước giờ Chúa bị đóng đinh, có anh trộm lành nói rằng: “Lạy Thày, khi nào Thày về nước Thiên Đàng, xin nhớ đến con cùng!” Nếu chúng ta ở vào địa vị Chúa thì dù có tha cũng phải hạch sách, cảnh cáo anh trộm lành này, chứ đâu có tha cách dễ dàng được: “Anh có biết rằng anh đi ăn trộm, anh làm khổ cho bao nhiêu gia đình, anh phải đền tội đã rồi mới được tha!” Nhưng Chúa thì không như vậy, Ngài đã trả lời ngay cho anh: “Ta bảo thật, ngày hôm nay, ngươi sẽ được cùng ta ở trên nước Thiên Đàng.” Chúa quên hết tội lỗi của anh kẻ trộm, cho nên anh ta lại trộm luôn cả nước Thiên Đàng.
Vậy chúng ta hãy bắt chước Chúa: Quên đi hết những lỗi lầm, những bực bội đối với anh em chúng ta.

2. Tuổi già tủi thân và cô đơn

Cảm nghiệm thứ hai của tuổi già là hay tủi thân và sợ cô đơn. Tại sao lại hay tủi thân? Vì lúc trước mình còn trẻ, còn khỏe mạnh, cái gì mình cũng tự làm được. Nay tuổi già sức yếu, làm không được nữa thì phải nhờ con cháu. Mà nhờ vả chúng nó thì nó không chịu làm hoặc nếu có làm thì làm một cách miễn cưỡng, lại còn la mắng mình. Ngày xưa mình lái xe chở con đi học bao nhiêu năm trời. Nay mình không lái xe được nữa, nhờ con cháu chở đi nhà thờ thì chúng nó nói ở nhà đọc kinh cũng đủ rồi, việc gì phải đến nhà thờ. Thế là tủi thân. Buồn ơi là buồn!
Lại còn cảnh cô đơn nữa. Ngày xưa, khi còn trẻ đi làm có tiền, mua quà mua bánh cho con cháu thì nó còn thăm còn hỏi. Hoặc là ngày xưa còn khỏe mạnh, giữ con giữ cái cho chúng nó đi làm thì chúng còn săn đón, hỏi han. Nay về già, ngồi một chỗ, nói không ra hơi, nói chuyện nọ xọ sang chuyện kia, chẳng con cháu nào muốn nghe nữa. Có gọi chúng nó đến thì rồi lấm la lấm lét, câu trước câu sau, chúng nó cũng lỉnh đi hết. Đối với những cụ còn đủ cặp, cụ ông cụ bà, thì sớm tối còn thủ thỉ với nhau được. Ông xướng bà họa, ông “Kính Mừng” thì bà “Thánh Ma”, kể ra cũng còn đỡ, nhưng khi chỉ còn lại một cụ ông hay một cụ bà thì sự cô đơn buồn tủi càng ghê gớm hơn nữa.
Cho tới một lúc nào đó, khi chúng ta không còn đủ khả năng để tự lo những việc cần cho riêng chúng ta thì tình trạng còn khó khăn hơn. Con cháu bận công ăn việc làm, không thể ở nhà để trông coi chúng ta. Mà dù chúng nó có ở nhà, thì lắm khi cũng không đủ khả năng và không tiện để giúp đỡ chúng ta trong các việc vệ sinh cá nhân cần thiết được. Lúc đó phải nghĩ đến giải pháp vào Viện Dưỡng Lão. Tôi đã có dịp vào thăm các nơi đó, và tôi phải công nhận rằng nơi đây sẽ là một cơn ác mộng đối với rất nhiều người. Phải chuẩn bị tinh thần để một ngày nào đó bắt buộc chúng ta phải vào đây sống. Hãy cứ tưởng tượng, đó là một nơi tập trung tất cả những người già, đủ thứ bệnh tật ở chung với nhau. Mỗi phòng có 2 hoặc 3 người bạn cũng giống giống như mình. Ngày trái gió trở giời, có cụ phát bệnh, rên rỉ suốt ngày đêm, lâu lâu lại rú lên một tiếng, nghe rất rùng rợn. Người nằm giường bên cạnh mới hôm qua còn rên rỉ, ỉ ôi, qua đêm đã ra người thiên cổ. Hỏi làm sao mà không sợ cho được?
Thưa quý vị,
Tình trạng này chắc chắn phải xảy đến, chúng ta không thể nhắm mắt làm ngơ được. Chúng ta phải nghĩ tới, phải chuẩn bị, để có một ngày, một ngày không xa, chúng ta phải đương đầu với nó. Tôi nhấn mạnh, chúng ta không thể trốn tránh nó được, nhưng phải chuẩn bị để đương đầu với nó.
Trong cuộc đời của mỗi người chúng ta, có biết bao nhiêu biến cố tôi nghĩ còn khó khăn, kinh khủng hơn cái cảnh tuổi già buồn tủi và cô đơn này, có những nơi chúng ta đã sinh sống còn khiếp đảm hơn các Viện Dưỡng Lão nhiều, mà chúng ta đã vượt qua được tất cả. Vậy thì với niềm cậy trông vào Chúa, chúng ta hãy vì thương con cháu, một ngày nào đó, khi chúng ta thấy Viện Dưỡng Lão là nơi thích hợp cho tuổi già chúng ta thì hãy tình nguyện chọn nơi đó để sống những ngày cuối đời. Đây là lúc chúng ta phải nhớ lại những gì chúng ta đã học, đã nghe trong cuộc đời và phải được đem ra áp dụng: Chúa là nguồn an vui duy nhất đời con.

3. Tuổi già bất lực

Bất lực là tình trạng không còn khả năng sức lực để làm những công việc bình thường mình vẫn làm. Có chân đó, nhưng chân không đủ sức để di chuyển thân xác từ chỗ này đến chỗ kia. Có tay đó, nhưng tay không còn khả năng cầm giữ một vật gì cho chắc. Có tai đó, mà có khi người ta hét bên tai cũng không nghe thấy gì. Có mắt đó, mà không còn xác định được người hay vật ngay trước mặt mình. Đó là tình trạng bất lực.
Một bộ lạc ở Phi Châu có tục lệ bắt cha mẹ già leo lên cây, rồi con cái ở dưới đất rung cây. Ai không còn đủ sức ôm chặt thân cây mà rớt xuống là bất lực, là vô dụng, cho chết luôn.
Khi tới tuổi già, thân xác và tinh thần sẽ lâm vào tình trạng bất lực. Nhưng có một khả năng tâm linh không trở thành bất lực cho tới lúc linh hồn lìa khỏi xác. Đó là khả năng cầu nguyện và kết hợp với Chúa.
Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, trong thư gửi cho những người già vào năm 1999, đã tâm sự với các tu sĩ già rằng: “Hội Thánh tin tưởng nơi phần đóng góp của anh em qua lời cầu nguyện liên lỉ, chờ đợi các lời khuyên già dặn kinh nghiệm cụ thể của anh em, và chứng tá cho Tin Mừng mà anh em sống hằng ngày làm giầu cho Hội Thánh.”
Chúng ta đừng tưởng tuổi già bất lực mà không làm được những việc “cả thể” khiến cho giới trẻ phải khâm phục đâu. Cách đây mấy hôm, tôi xuống Nam Cali để dự đám táng một ông bạn già. Người quá cố có một bà chị dâu ở mãi bên Úc, năm nay 80 tuổi. Bà đi máy bay một mình từ Úc qua Hoa Kỳ. Con cháu bên Úc đưa cụ ra phi trường. Còn con cháu bên Hoa Kỳ đi đón cụ. Con cháu đón cụ ở cổng quốc ngoại, vì đây là chuyến bay từ Úc đến, nhưng chẳng hiểu sao hãng máy bay lại đưa hành khách qua cổng quốc nội. Thế là bà cháu chẳng gặp nhau. Hai tiếng đồng hồ sau, người ở nhà tự nhiên thấy chuông gọi cửa. Mở ra thì chỉ thấy có mình bà cụ với hành lý ngổn ngang, mà chẳng thấy người nhà đâu cả. Vừa lúc đó thì điện thoại của người đi đón từ phi trường gọi về cho biết không tìm thấy bà. Chắc bà đi lạc rồi. Thì ra khi bà không thấy người ra đón, bà đã tự đi lãnh hành lý và nhờ xe buýt của phi trường chở cụ về địa chỉ mà con cháu viết sẵn cho cụ. Cái hay là bà cụ không nói được một câu tiếng Anh nào, mà người Mỹ vẫn hiểu cụ muốn gì và đưa cụ về tới nhà bằng yên vô sự.
Còn Cộng Đồng chúng ta ai cũng biết bà cụ Nam. Bà đã qua đời mấy năm nay và xác đã đem về VN chôn cất. Hồi năm 1988, trong phái đoàn của Cộng Đồng chúng ta đi dự lễ phong 117 Hiển Thánh Tử Đạo VN, có bà cụ Nam, năm đó cụ cũng trên 80 tuổi. Khi phái đoàn hành hương từ Lộ Đức về Paris bằng xe buýt, xe ngừng lại giữa đường tại một làng nhỏ để mọi người nghỉ ngơi co dãn thân thể. Theo lệnh của tài xế, mọi người xuống xe mua quà kỷ niệm và phải trở lại xe sau 30 phút. Hầu như người nào khi trở về cũng đem theo lon nước, vì đi đường xa khát nước lắm. Chỉ riêng có bà cụ Nam lệ khệ cầm một bịch nhãn, ngon ngọt như nhãn Hưng Yên vậy. Người ta hỏi cụ kiếm ở đâu ra thứ trái cây quý hóa này. Cụ trả lời: “Thì ở cái ngõ hẻm đó!” Trên 80 hành khách già trẻ lớn bé đầy đủ, mà không ai tìm ra chỗ bán nhãn, chỉ có mình một bà già trên 80 tuổi, không biết nói một chữ tiếng Anh, tiếng Pháp nào, thế mà cụ đã tìm ra một thứ mà không ai tìm được. Bởi vậy có đôi khi chúng ta cũng đừng nên chê già bất lực nhá!
Chúa Giêsu, sau 3 năm bôn ba khắp thành thị đến thôn quê để rao truyền Tin Mừng nước trời. Ngài đã làm bao nhiêu phép lạ cứu chữa bệnh nhân. Thế nhưng chính vào lúc Ngài nằm bất động trên Thánh Giá, chính vào lúc Ngài bị buồn tủi sâu xa, chính vào lúc cả vũ trụ bỏ rơi Ngài, xỉ nhục Ngài, chính vào lúc người đời tưởng như Chúa bất lực, chính vào lúc hầu như cả Đức Chúa Cha cũng để Ngài cô đơn, tủi nhục “Lạy Cha, sao Cha bỏ con cô đơn thế này?”, thì Ngài đã hoàn tất sứ mạng trọng đại nhất là cứu chuộc tội lỗi nhân loại.

4. Tuổi già giống như tuổi thơ

Nếu đem so sánh hình ảnh một em bé mới sinh ra với một cụ già thập tử nhất sinh, người ta thấy khác nhau một trời một vực. Em bé như chiếc bông hoa xinh tươi mới nở. Còn cụ già như chiếc hoa héo tàn. Một triết gia đã khuyên chúng ta rằng: “Bạn phải làm sao để khi vừa sinh ra thiên hạ cười trong lúc bạn khóc, nhưng khi bạn chết thì thiên hạ khóc trong lúc bạn cười.”
Tuy nhiên, trong cái khác biệt già trẻ đó, tôi vẫn thấy có những điểm tương đồng rất ngộ nghĩnh:
Một bé thơ không thể tự ăn uống được và thức ăn phải là đồ lỏng. Một cụ già ăn uống cũng phải có người đút và cụ cũng không thể ăn thức ăn cứng được nữa.
Một em bé cần phải mặc tã thì một cụ già cũng cần phải mang cái thứ đó khi không còn khả năng kiềm chế bộ phận tiêu hóa của mình.
Một em bé ăn rồi lại nhắm mắt ngủ li bì thì một cụ già cũng y hệt như vậy.
Một em bé trước khi biết đi thì phải biết bò, di chuyển bằng 2 chân và 2 tay. Còn một cụ già sau khi đi đứng mấy chục năm thì lại cần thêm cái gậy cho đủ 3 chân. Có khi cụ phải đi bằng cái xe 4 chân, vị chi là cụ có tới 6 chân lận!
Một em bé thường hay hờn hay dỗi, có khi còn giả vờ đau đớn để được mẹ vỗ về an ủi. Các cụ đến tuổi về già tính nết cũng y hệt như vậy, động một tí là hờn là dỗi, bỏ cơm không chịu ăn, bắt cụ bà năn nỉ muốn đứt hơi mới chịu ăn trở lại. Có những cụ đau yếu được các con thay phiên săn sóc. Hôm nào đứa con khó tính coi cụ thì cụ vào khuôn vào phép, chẳng dám kêu ca, bảo ăn là ăn, bảo uống là uống, không thở dài thở vắn. Còn hôm nào gặp cô con gái có tính nuông chiều một tí là y như thể ra mặt nhõng nhẹo, giận hờn, đòi này đòi kia đủ thứ, hỏi gì cũng chỉ nhắm mắt, không thèm trả lời, ra điều mệt mã lắm.
Phúc Âm có kể rằng Chúa Giêsu yêu bé thơ và nói rằng chỉ những người giống như trẻ thơ mới được vào nước Thiên Đàng. Nhiều cụ sợ không được lên Thiên Đàng vì làm sao già lụ khụ mà giống trẻ thơ được. Vậy thì hôm nay, các cụ nghe con phân tích như vậy, các cụ yên trí nhá, các cụ cũng có nhiều điểm giống trẻ thơ lắm đấy! Nước thiên đàng là của các “cụ bé thơ” đấy!

5. Tuổi già ban phát

Khi còn trẻ, con người ta có khuynh hướng tích lũy hết mọi thứ cho mình để làm hành trang bước vào đời.
Một bà bạn tôi có đứa cháu nội mới 4 tuổi mà đã khôn lắm, khôn đến nỗi bà đã phải khen rằng: “Con nhỏ mới ba cái tuổi ranh mà đã như thần giữ của!” Hàng ngày, mỗi buổi sáng mẹ nó chở sang nhà bà nhờ trông giùm để đi làm. Đến bữa ăn, có món nào ngon là nó bắt đầu nịnh bà: “Bà ơi, cái món cá kho tộ này bà nấu ngon lắm. Mẹ con cũng thích đấy, bà nhớ dành cho mẹ con một tô nhá!” Hôm khác, nó lại đổi kiểu: “Bà ơi, hôm nay nhà Ví Vi chẳng có cái gì ăn cả. Bà nhớ để dành cho bố mẹ con mấy cái bánh gai này nhá!” Rồi mỗi buổi chiều khi mẹ đến đón về, tay nó lệ khệ bê túi tã và sữa, mà vẫn chưa chịu về, nó hỏi bà: “Bà ơi, hôm nay bà có gì cho con đem về cho bố mẹ con ăn không?” Cứ tưởng nhà bà như tiệm “food to go” không bằng!
Nhưng mỗi khi bà đến nhà nó thì nó theo dõi bà kỹ lắm. Chưa bước chân vào nhà, nó đã nhắc: “Bà nhớ để dép ngoài cửa nhá. Đừng có mang vào nhà. Dơ nhà, má con phải lau đấy!” Trong khi đó mỗi khi đến nhà bà, nó để nguyên cả dép leo lên ghế sa lông ngồi chỗm chệ thì chẳng sao. Mỗi lần bà cầm đến thứ gì của nhà nó là nó dặn: “Cái con dao đó là của mẹ con đấy nhá. Bà làm rồi nhớ để lại vào ngăn kéo, đừng có đem về nhà bà!” Khi ra vườn sau, bà đi đôi dép của mẹ nó. Nó cũng nhắc: “Cái dép đó của mẹ con làm vườn đấy, bà đừng có đi vào, dơ lắm!”
Tôi cũng có thằng cháu tên Hoàng, mới 3 tuổi, gầy giơ xương mà ăn thì khỏi chê: “Người gầy thầy cơm” mà! Cứ ngày thứ Bảy là bố mẹ và chị em nó kéo đến nhà tôi ăn cơm, rồi mẹ nó còn làm đồ ăn cho suốt cả tuần. Một hôm, tôi trêu nó:
- Hoàng đến ăn hết cơm nhà bác Bài rồi. Tối nay bác chẳng còn gì ăn cả. Vậy tối nay bác lên nhà Hoàng ăn cơm nhá.
Nó trả lời liền: “Dạ, không?”
- Tại sao vậy?
- Vì nhà em hổng có cái gì ăn được hết!
- Thế nhà Hoàng có tủ lạnh không?
- Dạ, có.
- Vậy trong tủ lạnh có thứ gì?
- Chẳng có cái gì cả, chỉ có nước lạnh thôi!
Thưa quý vị,
Chẳng ai dạy chúng nó keo kiệt và giữ của như vậy. Bản tính tự nhiên của tuổi trẻ là phải tích lũy của cải cho cuộc sống. Vì đời chúng nó còn dài mà! Còn tuổi già chúng ta thì sao?
Đây là kinh nghiệm của bản thân tôi. Sau bao nhiêu năm phục vụ Cộng Đồng, nhà cửa tôi bề bộn. Cách đây một năm, tôi phải thu giọn đồ đạc cho sạch sẽ, ngăn nắp. Cái gì còn xài thì giữ, cái gì không thì phải vất đi không một chút thương tiếc. Những sách luật, nào là hình, hộ, thương mại, nào là luật Hồng Đức hay luật Cali tôi đều vất sọt rác hết, vì tôi nghĩ từ nay đến lúc chết, chắc chẳng bao giờ tôi còn xài đến thứ đó nữa. Rồi đến những sách dạy về mua bán nhà cửa, những sách dạy làm sao mua nhà mà không có tiền “down”, những sách dạy làm triệu phú với hai bàn tay trắng, v.v… tôi cũng vất hết, coi như từ nay về hưu rồi, đâu cần những thứ đó nữa.
Tôi đã giữ lại những sách gì? Đó là tất cả những sách báo về đạo, vì tôi nghĩ rằng thỉnh thoảng mình còn cần tra cứu để đi dạy lớp giáo lý tân tòng hay có đôi khi phải viết bài nọ bài kia để chia sẻ với mọi người về một vấn đề nào đó, như vấn đề “tuổi già” hôm nay chẳng hạn. Nhưng tôi biết rằng, chắc chắn sẽ có một ngày, và ngày đó cũng không xa, tôi không còn khả năng đọc, không còn khả năng nói nữa thì chắc rồi cũng sẽ vất đi luôn. Đó là hình ảnh thời gian chuẩn bị ra đi của tôi. Ra đi với hai bàn tay trắng, ra đi trong thinh lặng, ra đi trong cô đơn, không bạn bè, không thân quyến nào có thể giúp được tôi hoặc đồng hành với tôi trong quãng đường cuối cùng của cuộc đời.
Tóm lại, tuổi trẻ thì tích lũy, còn tuổi già thì cho đi. Bởi vậy mà người đời có định chế lập chúc thư. Đó là một hình thức trối trăng của cải trước khi con người trở về với lòng đất. Còn chúng ta, những người theo Chúa Kitô, cũng phải chuẩn bị sẵn sàng. Thầy mình đã chết trơ trụi trên Thánh Giá, đến nỗi bộ đồ lót mà lính La Mã còn xé ra chia nhau thì chúng ta còn muốn giữ lại cho mình những thứ gì? Và liệu chúng ta có khả năng để giữ lại cho mình những thứ đó cho tới lúc chết không?
Của cải, quyền chức, danh vọng? Những thứ đó là của đời, hãy trả lại cho đời.
Những kiến thức, sự khôn ngoan, những kinh nghiệm mà chúng ta học được trong bao nhiêu năm cuộc đời: Hãy chia sẻ cho thế hệ đàn con, đàn cháu chúng ta.
Sách Khôn Ngoan có viết rằng: “Tuổi già đáng kính trọng, không phải vì trường thọ, cũng không phải vì cao niên, nhưng vì người đầu bạc thì khôn ngoan.” Thưa quý vị, có nhiều người khuyên tôi nên nhuộm tóc cho trẻ lại một tí. Nhưng nhớ lại lời Kinh Thánh này “Người đầu bạc thì khôn ngoan”, cho nên tôi không muốn nhuộm tóc nữa.
Thánh Kinh còn nói gì về tuổi già nữa? Xin mời quý anh nghe tiếp Sách Khôn Ngoan: “Người tuổi già thì đẹp lòng Chúa, được Chúa yêu dấu. Và nếu đang sống giữa những kẻ tội lỗi, cũng được Chúa dời đi nơi khác. Và được đem đi như thế, kẻo sự gian tà biến đổi lòng họ. Vì sự say mê giả dối làm cho sự lành ra tối tăm, và tình dục làm điên đảo tâm hồn thanh sạch.” (Sách Khôn ngoan, 4:7-15)
Có nhiều người sẽ nói rằng: Tiền bạc tôi không có, chức quyền tôi cũng không, khôn ngoan lại càng không có. Vậy lấy gì mà cho?
Thưa, nói vậy mà nhiều khi không phải vậy đâu. Không có ai trên đời lại cho là mình thiếu khôn ngoan, bằng cớ là trong cuộc đời mỗi người, rất nhiều lần chúng ta phê bình chỉ trích người khác. Chính cái việc chê bai người khác là dấu hiệu cho biết mình khôn hơn, giỏi hơn người ta. Nếu không khôn hơn, giỏi hơn thì tại sao ta lại chê người là dở?
Còn một thứ mà tôi biết chắc chắn ai cũng có, có dư thừa, nhưng đôi lúc chúng ta lại dè xẻn, không muốn cho đi. Đó là NỤ CƯỜI. Chúng ta phải công nhận rằng nhiều khi trong cuộc đời chỉ có một nụ cười xuề xòa, nụ cười tha thứ, nụ cười dễ dãi, mà chúng ta cũng không muốn cho đi. Đổi lại, chúng ta toàn cho con cái, cháu chắt hay anh em trong Cộng Đồng những nhăn nhó, quặu cọ, phê bình và chỉ trích. Bao nhiêu kinh nghiệm đắng cay của cuộc đời đã tạo nên sự khôn ngoan của tuổi già và đã chứng minh rằng: chỉ có NỤ CƯỜI mới có thể hoán cải được những sai trái của con cháu hoặc anh em chúng ta. Vậy hãy cho đi, cho đi hết những nụ cười mà chúng ta còn có thể cho được.

6. Tuổi già bệnh tật

Tuổi già gắn liền với bệnh tật. Phật giáo nói rằng trên đời có 4 cái khổ: Sinh, Bệnh, Lão, Tử. Nhưng thực ra có Lão thì tất nhiên có Bệnh và rồi dẫn tới Tử. Khi phải đối diện với đau khổ, con người cố gắng tìm cách xa lánh nó, hoặc có tôn giáo dạy cách diệt trừ nó. Nhưng hỏi rằng xưa nay đã có ai trên đời diệt được Sinh, Bệnh, Lão, Tử chưa?
Không ai chối cãi rằng Sinh, Bệnh, Lão, Tử mang lại nhiều khổ đau cho nhân loại, nhưng Đạo Công Giáo dạy con người thánh hoá khổ đau, biến khổ đau thành tình yêu và rồi khổ đau sẽ trở nên niềm hoan lạc. Đời sống của các thánh đều chứng minh rằng các ngài đã không sợ đau khổ, trái lại, vì lòng yêu Chúa và yêu tha nhân, chính các ngài đã đi tìm đau khổ cho chính mình.
Mỗi khi một em bé được sinh ra, là đã có một mầm sống trên vũ trụ này. Sự sống là một ơn huệ cao trọng nhất Chúa ban cho loài người. Thế thì tại sao lại nói Sinh là khổ? Trong thư của ĐGH Gioan Phaolô II, ngày 1-10-1999, gửi riêng cho người già, với tâm hồn thi sĩ, Ngài đã viết rằng: “Chỉ cần nhìn cảnh vật thay đổi quanh năm, trên núi đồi, trên đồng bằng, trên đồng cỏ, trong thung lũng, trong rừng rậm, trên cỏ cây, thì đủ hiểu. Có sự tao phùng giữa nhịp sống của con người và các chu kỳ của thiên nhiên, mà con người là một thành phần.”
Về những đau khổ do bệnh tật gây ra, ĐGH Gioan Phaolô II đã nói với các bệnh nhân rằng: “Chính tình yêu Kitô giáo mang lại giá trị và ý nghĩa cho cuộc sống chúng ta, cả khi tật nguyền bệnh hoạn lấy mất đi sự toàn vẹn của thân xác. Thưa anh chị em, như Chúa Kitô trên Thập giá, anh chị em thật mạnh mẽ.”
Đối với tuổi già, Kinh Thánh viết rằng tuổi thọ là dấu chỉ được Thiên Chúa chúc phúc (St. 11, 10-32).

7. Tuổi già liên hệ đến sự Chết

Có nhiều người chết trong lúc còn trẻ vì tai nạn, vì bệnh tật. Nhưng tuổi già gắn liền với sự chết. Thêm một tuổi đời là tiến gần đến sự chết. Thánh Phaolô khi về già đã viết: “Còn tôi sắp phải đổ máu ra để làm lễ tế, đến giờ tôi phải ra đi. Tôi đã chiến đấu trong cuộc chiến cao đẹp, đã chạy hết chặng đường mà giữ vững đức tin. Giờ đây tôi chỉ còn đợi vòng hoa công chính mà Chúa là Đấng phán xét dành cho tôi.” (1Tim.4, 6-8).
Trong bài giảng cho giáo triều Roma vào năm 2000, Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận đã nói về sự chết như sau: “Đó là ‘giờ’ xinh đẹp nhất, ‘giờ’ của sự sống chứ không phải của sự chết. Đó là lúc gặp gỡ Chúa Giêsu. Chúng ta sẽ trông thấy Ngài. Ngài đứng đó chờ đợi chúng ta và cùng với Ngài chúng ta cũng sẽ gặp Mẹ Maria. Vì thế, nên khi còn sống đã biết bao nhiêu lần chúng ta cầu khấn Mẹ để xin Mẹ cầu bầu cho chúng ta: ‘Cầu cho chúng con là kẻ có tội, khi nay và trong giờ lâm tử’. Mẹ sẽ tiếp đón chúng ta như một Hiền Mẫu yêu thương và dẫn đưa chúng ta là con cái dấu yêu của Mẹ đến với Thiên Chúa Cha.”
Thưa quý vị,
Như vậy thì “Sinh, Bệnh, Lão, Tử” theo quan niệm của đạo Công Giáo không còn phải là những nỗi khổ đau trên đời nữa. Tuy nhiên, có một vài vấn đề chúng ta thường gặp thấy trong khi dự các đám táng mà tôi nghĩ chúng ta phải cùng nhau xem xét lại hôm nay.
a) Trong một số tờ Cáo Phó, chúng ta thường đọc rằng: “Gia đình chúng tôi vô cùng đau đớn báo tin cùng thân bằng quyến thuộc: Cha của chúng tôi là ông Giuse Nguyễn Văn Mỗ vừa được Chúa gọi về.” Thưa quý vị, nếu thân nhân chúng ta đã “được Chúa gọi về” thì có gì mà phải “vô cùng đau đớn”? Vì thế, tôi xin đề nghị chúng ta sửa lại lời cáo phó đó. Chẳng hạn: “Trong niềm hy vọng vào mầu nhiệm Chúa Kitô Phục Sinh, chúng tôi xin loan báo đến thân bằng quyến thuộc: Cha của chúng tôi là ông Giuse Nguyễn Văn Mỗ vừa an nghỉ trong Chúa.”
b) Trong những bản Phân Ưu, chúng ta thường thấy câu này: “Nguyện xin Thiên Chúa nhân từ SỚM đưa linh hồn Giuse hay Maria… về hưởng Nhan Thánh Chúa.” Chữ “sớm” ở đây hàm ý là có sự “mắc kẹt” nào đó… Thực ra, linh hồn một người mới qua đời có về với Chúa thẳng tắp hay không, về sớm hay về muộn thế nào, chúng ta hoàn toàn không thể biết được. Đó là chuyện riêng giữa Chúa và linh hồn người mới chết. Do đó, tôi xin đề nghị bỏ chữ “sớm” đi và sửa lại như sau: “Nguyện xin Thiên Chúa nhân từ đưa linh hồn Giuse hay Maria… về hưởng Nhan Thánh Chúa.” Hoặc cũng có thể viết rằng: “Nguyện xin Thiên Chúa nhân từ đón nhận linh hồn Giuse hay Maria… vào Nước Thiên Đàng.”
c) Vấn đề “Thánh Lễ đời đời cho người sống” và “Thánh Lễ vĩnh viễn cho người chết”.
Trong thời gian gần đây, có một số nhà Dòng hoặc Hiệp Hội Công Giáo cấp những giấy chứng chỉ in màu sắc rất đẹp, lồng vào trong những bìa cứng để chứng nhận rằng do lời yêu cầu của người xin, kể từ nay, nhà Dòng hay Hiệp Hội đó sẽ “vĩnh viễn” hay “đời đời” dâng lễ hoặc hy sinh hãm mình, cầu nguyện cho người nào đó đang sống hay người đã qua đời.
Ở đây, tôi muốn được chia sẻ quan điểm của tôi về 3 thành phần liên hệ trong hình thức cầu nguyện này: Người xin cầu nguyện, người được cầu nguyện và tổ chức hứa cầu nguyện,.
Đối với người xin cầu nguyện: Trước đây, chúng ta có thói quen là khi cần được ơn gì hoặc khi có thân nhân qua đời, chúng ta thường đến nhà dòng hoặc gặp linh mục để xin dâng lễ hoặc thêm lời cầu nguyện. Đó là một thói lành tốt có từ lâu đời của Giáo Hội. Ngày nay, người xin cầu nguyện còn có thể trưng dẫn bằng cớ qua các tờ giấy chứng nhận giao cho người được cầu nguyện hoặc thân nhân của người này. Tuy nhiên, qua tình nghĩa thâm giao, chính chúng ta cũng phải đích thân ăn chay, hãm mình và cầu nguyện cho họ, chứ không thể chỉ bỏ một món tiền ra nhờ người khác hoặc khoán trắng cho một tập thể cầu nguyện thế cho mình. Người khác có thể cầu nguyện thêm với mình, chứ không thể thay thế cho mình.
Đối với người được cầu nguyện: Nếu là người đã qua đời thì thực sự chúng ta không có gì để nói, vì họ đã sang một thế giới khác rồi. Nhưng điều đáng nói ở đây là người được cầu nguyện còn đang sống khi cầm những tấm giấy chứng chỉ sẽ được ai đó cầu nguyện cho đến ngày tận thế thì họ lại có cái cảm giác an nhàn, thư thái, đến độ nghĩ rằng từ nay chẳng cần phải giữ đạo vất vả nữa, vì đời sống hiện tại, cũng như sau khi chết đã có người khác lo cầu nguyện “đời đời, vĩnh viễn” rồi. Sở dĩ được như vậy là vì người được cầu nguyện đã phải bỏ ra một khoản tiền khá lớn để “đầu tư” cho việc rỗi linh hồn rồi. Nói rõ ràng hơn là người ta có thể bỏ tiền ra mua đặt cọc trước nước Thiên Đàng. Cảm tưởng sai lầm này không những có ở nơi người còn sống xin được cầu nguyện “đời đời”, mà còn lây lan đến cả thân nhân người quá cố nữa. Họ coi như việc cầu nguyện cho thân nhân đã qua đời đã được lo chu đáo rồi, họ không còn trách nhiệm gì nữa. Tất cả được coi là “mồ yên mả đẹp”.
Đã có trường hợp cụ thể đáng tiếc xảy ra là một cụ già mắc bệnh nguy hiểm. Cụ không chịu bỏ tiền ra chạy chữa thuốc thang, mà lại dùng khoản tiền duy nhất đó để đi “mua Thánh Lễ đời đời”, vì theo lời cụ “phải lo phần hồn trước khi lo phần xác”. Kết quả là cụ chết vì từ chối dùng thuốc thang.
Đối với tổ chức cầu nguyện: Chúng tôi không phủ nhận sự cần thiết cũng như giá trị của lời cầu nguyện. Chúng tôi cũng cổ võ việc các giáo dân phải công đức cho các nhà Dòng và Hiệp Hội Công Giáo để ngày một phát triển. Tuy nhiên, trong vấn đề này, chúng tôi mong sao các tổ chức cầu nguyện phải giải thích rõ ràng để người xin cầu nguyện cũng như người được cầu nguyện và thân nhân họ đừng hiểu lầm. Mỗi người có bổn phận và trách nhiệm về phần rỗi của linh hồn mình, không thể khoán trắng cho Giáo Hội hay một tổ chức nào cả.
Thánh Augustinô đã nói rằng: “Thiên Chúa dựng nên ta thì không cần có ta, nhưng Thiên Chúa cứu chuộc ta thì Ngài cần có ta cộng tác.” Nhưng việc cộng tác này chắc chắn không phải là bỏ tiền ra thuê người khác cầu nguyện cho phần rỗi linh hồn của mình. Vậy chúng ta cần phải minh định một lần nữa rằng việc rỗi linh hồn của ai thì người đó phải lo, không thể bỏ tiền ra khoán trắng cho ai được cả.
Nêu lên vấn đề này, chúng tôi không hề có ý đả phá chương trình cầu nguyện đời đời này, nhưng chúng tôi chỉ muốn đề cao cảnh giác để việc cầu nguyện cũng như Thánh Lễ Misa không bị lợi dụng hoặc cắt nghĩa sai lạc và mang âm hưởng tiền bạc.
Hậu quả của tình trạng “xin lễ đời đời và vĩnh viễn” này là những tín hữu nghèo sẽ nghĩ rằng muốn vào nước Thiên Đàng cũng phải có tiền, hoặc hễ có tiền là mua được nước Thiên Đàng, còn người nghèo chết rồi là trở thành những “linh hồn mồ côi”, không ai cầu nguyện cho. Người nghèo đã kéo lê kiếp khổ trên trần gian, không lẽ còn ảnh hưởng luôn đến kiếp sau nữa sao?
Điều đó hoàn toàn không đúng. Trong Hiến Chế về Mầu Nhiệm Giáo Hội, Công Đồng Vatican II đã viết: “Giáo Hội lữ hành hết lòng kính nhớ, dâng lời cầu cho những người đã chết, vì cầu nguyện cho họ được giải thoát khỏi tội lỗi là một việc lành thánh…” Nói về sự hiệp thông giữa các Thánh trên trời và các tín hữu nơi trần thế, Công Đồng viết tiếp: “Khi được về quê trời và hiện diện trước nhan Chúa, nhờ Người, với Người và trong Người, các thánh lại không ngừng cầu bầu cho chúng ta bên Chúa Cha.”
Từ nguyên tắc đó, hàng giây hàng phút trên trái đất này, đều có lời cầu nguyện của các linh mục dâng lễ Misa cũng như của các giáo dân tham dự Thánh Lễ. Sau khi linh mục truyền phép, chúng ta thường cầu nguyện với linh mục như sau: “Xin Chúa cũng nhớ đến ông bà, cha mẹ, anh chị em chúng con đang an nghỉ trong niềm hy vọng sống lại, và mọi người đã qua đời trong tình thương của Chúa. Xin cho các linh hồn ấy được vào hưởng ánh sáng tôn nhan Chúa.” Như vậy thì trong Giáo Hội không bao giờ có linh hồn nào được gọi là “linh hồn mồ côi”, bị lãng quên hoặc bỏ rơi không người cầu nguyện cả.
Tóm lại, thưa quý vị, đừng ai trong chúng ta lo lắng vì không có thánh lễ vĩnh viễn và đời đời. Bao lâu còn Giáo Hội, thì hàng giây hàng phút trên trái đất đều có Thánh Lễ Misa cầu nguyện cho những người đã qua đời. Từ nay mỗi khi tham dự thánh lễ và nghe đến lời này: “Xin Chúa cũng nhớ đến ông bà, cha mẹ, anh chị em chúng con đang an nghỉ trong niềm hy vọng sống lại, và mọi người đã qua đời trong tình thương của Chúa. Xin cho các linh hồn ấy được vào hưởng ánh sáng tôn nhan Chúa.”, tức là chúng ta đang cầu nguyện cho những người thân thương của mình và cho hết mọi người đã qua đời trên khắp thế giới. Lời cầu nguyện này không những chỉ “đời đời và vĩnh viễn”, mà còn vang lên “từng giây, từng phút”, bao lâu Giáo Hội Chúa còn ngự trị trên trái đất này.
Thêm vào đó, Đức Giáo Hoàng là Đấng kế vị Thánh Phêrô giữ chìa khóa kho ơn phúc của Giáo Hội. Trong những dịp đặc biệt, ĐGH mở kho ơn phúc đó, để ban ơn toàn xá, ơn đại xá hoặc ơn tiểu xá cho tất cả chúng ta và cho các linh hồn, nhờ đó, chúng ta được hưởng lòng từ bi thương xót của Chúa để giảm phần phạt cho tội lỗi chúng ta và cho tội lỗi những người đã qua đời.

KẾT LUẬN

Thưa quý vị,
Gần một giờ đồng hồ qua, tôi đã trình bày một số cảm nghĩ về tuổi già được tóm lược như sau:
Tuổi già lẩm cẩm hay quên. Mà đã quên thì xin quên luôn cả những giận hờn thù ghét trong quá khứ.
Tuổi già hay tủi thân và sợ cô đơn: Hãy vì lòng thương con cháu, chúng ta tập sống đời nội tâm trong Viện Dưỡng Lão và hãy chọn Chúa làm nguồn an vui cho tuổi già.
Tuổi già bất lực, nhưng cầu nguyện và kết hợp với Chúa thì ai cũng làm được cho tới giờ chết.
Tuổi già giống như tuổi thơ: Dù thân xác già nhưng tinh thần phải luôn luôn trẻ. Hãy sống giản dị, đơn sơ như trẻ thơ để được vào nước Thiên Đàng.
Tuổi già ban phát, cho đi, vì chính lúc cho đi tất cả là lúc nhận được nhiều nhất.
Tuổi già và bệnh tật đi song đôi với nhau. Hãy thánh hoá Sinh, Bệnh, Lão, Tử.
Tuổi già bước gần đến sự Chết. Đó là giờ xinh đẹp nhất trong cuộc đời vì được đối diện với Thiên Chúa. Giáo Hội là Mẹ chúng ta, hàng giây hàng phút và vĩnh viễn, đời đời vẫn cầu nguyện cho chúng ta khi sống cũng như khi chết. Bổn phận của chúng ta là sống xứng đáng người con của Chúa, của Giáo Hội.
Tôi xin được mượn một câu chuyện vui do Đức Cố Hồng Y Nguyễn Văn Thuận đã kể trong một buổi thuyết giảng cho giới già tại Chi Dòng Đồng Công Missouri, Hoa Kỳ vào Năm Thánh 2000:
Có một cha sở già đến tuổi về hưu. Ngài xin Đức Giám Mục cho ngài rời nhiệm vụ để về nhà dưỡng lão chuẩn bị giọn mình chết lành. Bổn đạo nghe vậy thì buồn lắm, liền kéo nhau đến năn nỉ cha ở lại:
- Thưa cha xứ, cha về hưu, bỏ lại chúng con mồ côi, mồ cút, không ai trông nom dạy dỗ chúng con. Xin cha thương ở lại với xứ chúng con. Khi nào cha chết chúng con hứa sẽ làm ma thật lớn để chôn cất cha. Cả giáo xứ sẽ đội khăn tang và sẽ đọc kinh cầu nguyện cho cha vĩnh viễn, suốt đời.
Cha xứ cứ một mực xua tay, lắc đầu:
- Thôi, cụ ở với chúng bay mấy chục năm nay đủ rồi. Bây giờ cụ phải lo việc phần hồn của cụ. Mai ngày cụ chết chúng bay không chôn thì cũng có người khác chôn, chẳng ai để cụ nằm chết thối tha. Đám ma lớn hay nhỏ cụ cũng chẳng cần, vì chết rồi cụ đâu còn biết gì nữa. Còn việc chúng bay hứa cầu nguyện cho cụ thì cũng tốt thôi, nhưng việc đó còn tùy nơi cụ. Cụ mà ăn ở đẹp lòng Chúa thì cụ được lên thiên đàng. Lúc đó cụ chẳng cần chúng bay cầu nguyện. Mà nếu chẳng may cụ có phải xuống hỏa ngục thì tụi bay có cầu nguyện đời đời hay vĩnh viễn thì cũng vô ích thôi. Hoặc giả mà cụ có vào lửa luyện tội thì ai sao mình vậy. Người ta ra thì từ từ cụ cũng có ngày được ra vậy.
Xin cám ơn quý vị.
Nhân đọc bài “Cảm Nghiệm Về Tuổi Già”
Tu Sĩ Phêrô Lê Đình Trị (Phi Luật Tân)
Thời gian qua tôi quá bận rộn với việc học hành nên chẳng còn nhớ đến việc đọc các sách báo về tu đức. Hôm nay, tình cờ đọc bài chia sẻ “Cảm Nghiệm về Tuổi Già” của Tiến Sĩ Trần An Bài đăng trên VietCatholic, tôi mới nghiệm ra rằng cuộc đời thật vắn vỏi và bên kia những thành tựu đạt được ở đời này vẫn còn có đó một lời mời gọi tìm kiếm giá trị đích thực cho cuộc sống của mình trong tương lai.
Tôi có một người chị họ, chị ấy ước ao chết ở tuổi 40; bởi vì như chị ấy bảo: với phụ nữ mà không có chồng con, tuổi ấy sẽ là tuổi của cáu gắt và gây sự vô cớ. Điều này sẽ gây khó khăn cho cuộc sống của mọi người xung quanh. Chị ấy đã cầu nguyện không ngừng để cho ước muốn trở thành hiện thực. Và Chúa đã thương nhận lời chị ấy. Chị ấy đã ra đi như ước muốn bởi căn bệnh ung thư bao tử.
Đối với nhiều người đó là một hình thức chạy trốn cuộc sống và không nhận ra ân huệ sự sống mà Chúa đã tặng ban. Nhưng với tôi, tôi kính trọng chị ấy, như bao nhiêu người từng quen biết chị, bởi lẽ sự sống thật sự đáng quý khi nó được đặt trong sự liên hệ với người khác. Nếu tôi chỉ nỗ lực giành giật từng giây phút của cuộc sống mà không quan tâm tới sự sống của người khác, nếu tôi chỉ khao khát sống mà không ý thức rằng có biết bao nhiêu người đã hy sinh vì mình và cho mình, nếu tôi chỉ chú trọng đến cuộc sống của mình mà không ý thức những đau khổ và khó khăn mà người khác phải gánh chịu thì quả thật cuộc sống của tôi thật là vô nghĩa. Nó vô nghĩa không phải bởi vì tôi không ý thức về giá trị của nó, nhưng chỉ bởi vì tôi đã không “sống”và thực thi những giá trị đó. Quả thật, cuộc sống sẽ là vô nghĩa nếu thiếu sự hy sinh.
Tôi vẫn còn nhớ một số bài tập đọc thời còn học tiểu học và một trong những bài đọc đó vẫn đánh động tôi không ngừng, đó chính là bài đọc: “Anh phải sống!” Câu chuyện kể về một đôi vợ chồng nghèo có một đứa con nhỏ. Cuộc sống của gia đình họ chỉ dựa nhờ vào việc lụm củi trôi trên sông. Một hôm, chẳng may trời giông bão và chiếc thuyền nhỏ của họ bị chìm. Hai vợ chồng lặn hụp giữa dòng nước dữ và chị vợ nhận ra rằng không làm sao hai vợ chồng có thể thoát khỏi Hà Bá nếu cứ tiếp tục bám víu vào nhau. Và chị đã đi tới quyết định dũng cảm khi buông tay khỏi người chồng với lời nhắn gửi “anh phải sống”; bởi vì vẫn còn có một cuộc sống khác đang cần sự nâng đỡ của người chồng, đó là cuộc sống của đứa con.
Có lẽ có một chút gì đó tương tự với lời tác giả bài thuyết trình chia sẻ về tuổi già: đó chính là sự hy sinh. Tôi cảm thấy trong lời ông nói có một chút gì đó ngậm ngùi, nhưng điều đó không làm giảm nhẹ yếu tố rất thật của cuộc sống. Cuộc sống đòi hỏi phải hy sinh không ngừng. Bậc làm cha làm mẹ phải hy sinh cho con cái và sẽ không ngừng hy sinh cho chúng cho đến khi nhắm mắt lìa đời. Nhiều người không sợ hy sinh, nhưng họ sợ không ai nhận ra sự hy sinh đó và rồi cuối cùng họ sẽ trở về với sự quên lãng. Và chính điều này mới đúng thực sự là điều đáng sợ như ông đã đề cập ở cuối bài thuyết trình. Tuy nhiên, nó đã được giải quyết bằng niềm hy vọng và tin tưởng vào cuộc sống đời sau. Nơi đó không có sự hy sinh nào là vô nghĩa cả.
Tôi cảm thấy được đánh động bởi bài chia sẻ của ông rất nhiều. Và càng bị đánh động hơn khi nghe ông trình bày đoạn cuối bài thuyết trình có liên quan đến sinh hoạt tu sĩ của chúng tôi. Từ khi nhập dòng đến nay, tôi nhận thấy rằng một trong những khó khăn của đời sống tu trì chính là từ bỏ. Xưa kia điều này không có vấn đề, vì thực thì cũng chẳng có gì để bỏ, còn nay thì có quá nhiều điều không muốn bỏ, nhất là tiền bạc. Tôi vẫn nói đùa với các em lớp dưới rằng một trong những khó khăn của lời khấn từ bỏ chính là từ-bỏ-không-nhận-thêm. Chính vì không vượt qua được sự khó khăn này mà đa số tu sĩ và linh mục đều trở nên … giàu có!
Tôi không có ý bảo tôi giàu và không cần tới sự giúp đỡ của người khác. Điều tôi muốn nói chính là xin mọi người thân quen hãy giúp tôi sống đúng như một người tu sĩ. Của cải là cần thiết để tạo sự thuận lợi cho cuộc sống, nhưng nó không phải là sự tuyệt đối cần thiết. Tình thương thì quan trọng hơn. Và đó là điều tôi cần ở mọi. Cầu nguyện cho tôi để tôi sống đẹp lòng Chúa và có ích cho mọi người. Thật thì đời sống tu trì cũng không có nhu cầu gì lớn. Tôi cố xoay sở để sống được điều thánh Phaolô mô tả, đó là “học sống tự lập trong bất cứ hoàn cảnh nào” (Ph 4,11).
Có lẽ tôi lại dài lời mất rồi, chắc là bởi vì tôi cũng bắt đầu già và có lẽ độc giả lại ngủ gật bên máy vi tính mất. Tha lỗi cho tôi nhé.
Bài tập xoa bóp và thư giãn giúp giảm Stress
Nguyễn Chu Công
Sự căng thẳng do bị áp lực trong cuộc sống, nếu không được giải tỏa, có thể trở thành stress mạn tính, dẫn tới nhiều bệnh tật như đau đầu kéo dài, suy nhược thần kinh, nặng hơn nữa là cao huyết áp, các bệnh tim mạch, viêm loét dạ dày, v.v...
Nguyên nhân của stress và sự giải tỏa stress
http://www.youtube.com/watch?v=S7_rsBIokA8&NR=1&feature=fvwp
http://www.youtube.com/watch?v=xOpZU320v5E&feature=related
http://www.youtube.com/watch?v=5vNffSBJ0W
Xoa bóp (Massage) và thư giãn (relaxation) là một trong những phương cách có thể giúp giảm bớt stress.
Dưới đây là một số động tác đơn giản có tác dụng giúp thư giãn, giảm đau và giảm bớt stress rất hiệu quả, có thể tiến hành mọi lúc, mọi nơi.
Động tác 1.
Nằm ngửa, duỗi thẳng chân tay, hoặc ngồi trên ghế tựa, hoặc đứng thẳng, thả lỏng cơ bắp toàn thân, mắt nhắm hờ, tập trung ý nghĩ về vùng Đan điền, tức vùng hạ vị (ở dưới rốn khoảng 5 cm, chiều ngang của 3 ngón tay trỏ, giữa và ngón áp út để sát nhau), loại bỏ mọi ý nghĩ khác, thở chậm, sâu, đều. Mỗi nhịp thở gồm các thì hít vào từ từ, hết sức, bụng phình ra, nín thở, giữ hơi trong vài giây rồi thở ra từ từ, hết sức, bụng thót lại, nín thở trong vài giây. Tốc độ hợp lý là từ 6 – 8 nhịp thở trong một phút. Mỗi lần tập từ 5 - 10 phút.
Tác dụng: Thư giãn, xoa bóp nội tạng trong cơ thể.
Động tác 2. Đan hai bàn tay vào nhau, vòng ra sau đầu, áp vào vùng gáy, xát lên, xát xuống, 20 lần.
Tác dụng: Làm nóng vùng gáy, giãn cơ và tăng tuần hoàn tại chỗ, tăng cường lưu thông máu lên não.
Động tác 3. Duỗi thẳng các ngón tay, khép lại, áp hai lòng bàn tay vào nhau, xát cho nóng lên. Rồi, mắt nhắm lại, áp các ngón tay vào mắt, vuốt từ trong ra ngoài 10 – 15 lần. Sau đó, dùng ngón cái và ngón trỏ véo da vùng gờ trên ổ mắt dọc cung lông mày từ trong ra ngoài 5 – 10 lần. Làm hai bên cùng một lúc.
Tác dụng: Thư giãn vùng mắt, chống mỏi mắt, giảm căng thẳng. Động tác này tác dụng rất tốt với những người làm việc nhiều trước máy tính.
Động tác 4. Dùng mô đầu ngón tay miết từ đầu gờ trên ổ mắt, vòng lên trán theo hình vòng cung ra đến thái dương rồi vòng lên trên sau tai, từ 15 - 20 lần.
Tác dụng: Giảm căng thẳng, đau đầu. Tác dụng rất tốt với những người lao động trí óc, phải làm việc nhiều; Đặc biệt với học sinh, sinh viên trong mùa thi cử.
Động tác 5. Khum các ngón tay lại như chiếc lược, đầu các ngón tay miết mạnh xuống da chải tóc từ trước ra sau 20-30 lần.
Tác dụng: Thông kinh mạch vùng đầu. Tác dụng rất tốt với những người bị đau đầu kéo dài.
Động tác 6. Đặt hai lòng bàn tay ở hai bên đầu đối xứng nhau , vỗ nhẹ vòng tròn xung quanh đầu theo chiều kim đồng hồ, hết tầm xoay của tay thì vỗ ngược lại. Khi vỗ, hai điểm tác động phải luôn đối xứng nhau. Làm 3 - 5 lần. Tiếp theo, khép bàn tay, dùng phần gan 4 ngón tay, trừ ngón cái, vỗ nhẹ trên toàn bộ da đầu theo hướng từ đỉnh đầu ra trước, sang hai bên, ra sau xuống vùng gáy. Làm 3 – 5 lần.
Tác dụng: Như động tác 5 và an thần. Tác dụng tốt với những người luôn bị mất ngủ, do thần kinh căng thẳng.
Bài tập này, có thể tranh thủ làm bất kì lúc nào trong ngày, lúc ngủ dậy, trước lúc ngủ trưa, ngủ tối hoặc những lúc giải lao giữa giờ làm việc. Mỗi ngày tập 3-5lần hoặc hơn nếu có điều kiện. Điều quan trọng cần chú ý là phải có chế độ sinh hoạt, làm việc khoa học, tập thể dục, thể thao đều đặn hằng ngày và tuyệt đối không hút thuốc lá, hạn chế bia rượu đến mức tối đa
Videos coi thêm:
Xoa mặt và tai http://www.youtube.com/watch?v=Eau7vyAHdEQ
Chà da đầu http://www.youtube.com/watch?v=1ANcq4-tDFs&feature=channel
Xoa bóp cần cổ http://www.youtube.com/watch?v=nhD1WjPPPDY&feature=channel

Đi máy bay đường dài  .... coi chừng không thức dậy !

BS Tôn thất Hứa (bài do bạn Thiệu Vũ giới thiệu)

Chỉ một tích tắc sau khi chiếc máy bay khổng lồ Boeing 747 đáp xuống phi trường quốc tế Frankfurt của Đức Quốc, trực thăng cứu cấp đã chờ sẵn và bốc ngay Cô Emma C. 28 tuổi, vừa đi nghỉ hè tại Sydney trở về, vào bệnh viện cấp cứu. Tất cả mọi cố gắng của toán cứu cấp và bác sĩ, y tá bệnh viện không thể cải tử hoàn sinh người nữ hành khách trẻ tuổi bất hạnh này.
Lý do tử vong: cô bị nhồi máu vào hai buồng phổi (Lungenembolie - embolie pulmonaire - pulmonary embolism) do cục máu đông của hai cẳng chân dội ngược lên. Một cơn bệnh chết người gần như 100% mặc dù trình độ phát triển y học hiện đại.

http://www.youtube.com/watch?v=FVhgbJVJ8hw

Đưa ra một đề tài đang tranh luận là làm thế nào để phòng ngừa một sự thay đổi của đông máu trong cơ thể con người đưa đến sự việc đột tử.  
- phòng ngừa và làm chận đứng sự đông máu đang di chuyển trong mạch máu
- điều hành cơ chế tạo cục máu đông

Để dễ hiểu rõ vấn đề, bài viết được thu gọn trong một số câu vấn đáp cụ thể để giải thích những dữ kiện nêu trên như sau:
*1- Một chuyến bay đường xa nguy hiểm như thế nào?
Có một điều chắc chắn là thường một chuyến bay đường dài vì sự ngồi bất động trong suốt cuộc hành trình là nguyên nhân đưa đến sự đông máu ở phần hạ chi. Bao nhiêu hành khách trong số hàng triệu triệu lữ hành hằng năm khắp năm châu bốn biển gặp phải nghịch cảnh nói trên, chúng ta không thể tìm ra được một con số chính xác. Những phi trường quốc tế London, Paris, Lyon, Sydney hay Frankfurt đã phúc trình qua nhiều báo cáo y khoa nhưng sự thật vẫn còn nằm trong vòng bí mật. Lý do chính là tai biến do thành hình cục máu đông ở phần dưới cơ thể không phát hiện sớm khi máy bay đáp xuống mặt đất, mà triệu chứng lâm sàng của tai biến mạch máu lại thường xảy ra khoảng 14 ngày sau đó. Do đó thống kê của các sân bay quốc tế không thể mang ra ánh sáng những con số chính xác được. Ngoài ra còn có những bản báo cáo thiếu dữ kiện không đem lại lợi ích chung cho khách hàng...  Vậy điểm rõ ràng mà mỗi hành khách trước khi lên máy bay cần phải biết: những chuyến bay trên những đoạn đường xa, thời gian càng dài là yếu tố chắc chắn tạo nên sự đông máu mà  chúng ta không ai có thể lường trước được.
*2- Sự nguy hiểm do đâu mà ra?
Chúng ta chỉ biết rõ là chức năng đưa đến sự đông máu thường lại xảy ra do chỗ ngồi quá hẹp của hạng bình dân (Economy-Class). Chính vì sự kiện
ngẫu nhiên này nên người ta đã không ngần ngại và đã nhầm lẫn khi viết: triệu chứng lâm sàng của sự đông máu ở hạng du lịch bình dân (Economy-Class-Syndrom). Sự nhận xét trên không đúng 100% vì ngay cả những hành khách hạng nhất, hạng thương gia cũng bị tai biến mạch máu nêu trên. Nguyên nhân được chứng minh rõ ràng là biến chứng tạo nên do sự tạo thành cục máu nhỏ rồi phát triển và lan dần rộng ra do các cục máu tụ kết hợp lại.
http://www.youtube.com/watch?v=lspJmjGiHUQ
Hiện tượng máu tụ được hiểu biết là do là thiếu cử động trong chuyến bay và 2 cẳng chân xếp lại do tư thế ngồi trên máy bay. Hai nhận xét này thực ra rất đúng cho các hành khách máy bay ở hạng bình dân, do chỗ ngồi khá chật chội.
*3 -Hành khách di chuyển bằng xe buýt, tàu hoả và xe hơi trên chặng đường dài có gặp phải tai biến tuần hoàn trên không?
Có, hành khách xử dụng các phương tiện du lịch vừa kể trên cũng có thể xảy ra tai biến tạo thành cục máu rồi đưa đến đông máu tĩnh mạch ở hạ chi. Tuy nhiên một điểm phải được chú ý thêm nữa là trên máy bay, khí thông trong buồng hành khách rất khô. Ví dụ trong chuyến bay, quý vị để một chén cơm nóng thì chỉ cần 1 tiếng đồng hồ sau cơm sẽ khô như chén cơm chiên. Tác động "phụ" của không khí khô khan trong buồng hành khách sẽ "hút thêm" nước từ các mạch máu của cơ thể bạn trong hành trình, sự kiện "máu cô lại" chính là yếu tố quyết định nguyên nhân bắt đầu xuất hiện những cục máu đông nhỏ nằm ở phần hạ chi của con người.
Ngoài sự khô ráo, áp lực khí trong buồng máy bay cũng giảm xuống tạo thêm một yếu tố "rút nước" trong máu rồi tích lũy vào lớp mô. Đó cũng là một lý do đưa đến máu "khô" rồi... cục máu đông sẽ dễ thành hình.
Nguy hiểm hơn nữa là trong chuyến bay, hành khách theo thói quen lại thích uống rượu 'không mất tiền'. Chất rượu sẽ làm mạch máu nở rộng thêm ra; máu lưu hành trong cơ thể chảy chậm hơn cho nên hổ trợ mạnh mẽ cho sự đông máu được nhanh hơn. Sự di chuyển bằng máy bay như vậy nguy hiểm hai lần nhiều hơn bằng xe búyt hay ô tô. Di chuyển bằng xe lửa được xem như là an toàn hơn hết.
* 4-Nhóm hành khách nào có nhiều nguy cơ tai biến mạch máu?
Tất cả hành khách đi trên các chuyến bay đều có thể gặp phải, bất luận già hay trẻ. Tuy nhiên những hành khách cao niên, phái nữ thì khả năng bị tai biến dễ gặp hơn... Ngay cả những lực sĩ cũng bị tai biến mạch máu, như trường hợp 3 lực sĩ trong phái đoàn Anh Quốc đã bị tai biến đông máu trên đường đến tham dự thế vận hội Sydney trong năm vừa qua. Ngoài ra vẫn có một số hành khách tương đối "dễ gặp phải" tai biến hơn so với những nhóm người khác...
* 5- Những ai thuộc nhóm người này?

Nhóm hành khách nằm trong diện sau đây rất có thể bị tai biến mạch máu:
a.- mập
b.- các bà dùng thuốc thuốc ngừa thai.
c.- những hành khách trên 50 tuổi
d.- các bệnh nhân có tình trạng yếu tim
e.- trong gia đình có thân nhân đã bị tai biến mạch máu
g..- một vài loại thuốc an thần trong một vài điều kiện sẽ khích động tai biến mạch máu
h.- hút thuốc lá
Hành khách nào mang trong người càng nhiều yếu tố nêu trên thì dễ gặp phải tai biến hơn.
*6- Trường hợp nào tai biến mạch máu sẽ dễ dàng khởi động?
Nằm trong diện nguy hiểm này gồm có:
a.- đã có lần bị đông cục máu trước đây
b.- bị nhiễu loạn chu trình đông máu trong cơ thể mà người ta tìm thấy qua khám nghiệm cục máu đông sau tai biến
c.- đã bị tai biến mạch máu não và bị liệt một phần của cơ thể
d.- đang bị bó bột do chấn thương gãy xương
e.- vừa bị mổ xong nhất là sau các trường hợp mổ bụng
f.- sản phụ vừa mới sinh xong
g.- bướu trong người, bướu ung thư thường khuyến khích sự đông máu
*7- Hành khách nên chuẩn bị như thế nào?

http://www.youtube.com/watch?v=ahq_hklT4Lw

. Hành khách nên đi lui tới trong buồng máy càng nhiều càng tốt
. Khi ngồi thì nên cử động bàn chân & cẳng chân tuồng như đang lái xe hơi (đạp thắng, nhả ga...)
. Nên tham gia chương trình tập thể dục được truyền hình trong chuyến bay (Flyrobic) - hiệu quả rất khả quan.
http://www.youtube.com/watch?v=_5sUUn62o6A&feature=related
Một điểm nên chú ý nữa là:  
. Không bỏ hành lý dưới chân.
. Không hút thuốc.
Điều quan trọng đáng lưu ý :
. Không uống rượu nhiều,  
. Phải uống thật nhiều nước để bù lại sự mất nước.
*8-Thế nào là uống thật nhiều nước?

Tuỳ theo nhu cầu đòi hỏi của cơ thể và cường độ khát nước; nên uống trà, nước trái cây và nước suối.
*9- Hành khách trong nhóm "dễ"  bị tai biến phải chuẩn bị như thế nào?

Trong trường hợp không cấm dùng thuốc có chứa Acetylsalicylsaure thì hành khách nên uống một viên Aspirin 100mg trước khi lên máy bay. Nhóm hành khách này nên ngồi ngoài lối đi hoặc cạnh chỗ lối thoát nạn để có thể cử động dễ dàng. Theo kinh nghiệm, nên mang thêm vớ chống sự tạo thành cục máu đông.
clip_image020

http://www.youtube.com/watch?v=5eRluVcCcGk&feature=related
*10 - Còn các hành khách thuộc nhóm "nguy hiểm" thì phải xử trí như thế nào.
Nhóm người thuộc diện "nguy hiểm" thì phải nên suy nghĩ tìm một phương tiện chuyên chở an toàn hơn; tuy nhiên nếu phải xử dụng máy bay thì bắt buộc gặp bác sĩ gia đình trước khi lên đường, thường thì được chích loại thuốc loãng máu "Heparin" hai tiếng đồng hồ trước khi máy bay cất cánh. Thuốc "Heparin" có công hiệu trong vòng 24 tiếng đồng hồ.
Chuẩn bị thuốc men vẫn chưa đủ, hành khách thuộc nhóm "nguy hiểm" này phải tuân theo đúng những lời hướng dẩn đã nêu trên trong suốt hành trình.
*11- Thời gian và khí hậu thay đổi có kéo thêm sự khó khăn không?

Quả đúng như vậy. Vì giờ giấc bị thay đổi cho nên thời điểm cần phải uống thuốc cũng bị ảnh hưởng theo. Bệnh tiểu đường là nhóm người bị ảnh hưởng nhiều nhất. Nhóm bệnh nhân dùng thuốc loãng máu "Macumar" không bị nhiễu loạn mạnh vì hiện tại thì thuốc "Macumar" được chia đều cho 7 ngày, nhóm hành khách trên thường không gặp phải biến chứng.
Những chuyến du hành đến miền nhiệt đới hay về Việt-Nam thì tai biến đông máu thường dễ gặp phải hơn, vì khí hậu nóng và ẩm tại chỗ ngay sau khi đáp xuống phi trường địa phương dễ "khuyến khích" tai biến tạo cục máu đông. Một điểm nữa cũng phải cần lưu ý là các chuyến bay ban đêm dễ bị tai biến nhiều hơn những chuyến bay ban ngày vì ban đêm cơ thể thường ít hoạt động hơn.
*12- Phía các hãng máy bay quốc tế nên thay đổi thế nào để giảm bớt tai biến đông máu?
Các hãng máy bay quốc tế chuyên dành cho các "hành trình dài" phải tôn trọng các điều kiện căn bản tối thiểu để bảo vệ sức khỏe và sinh mạng hành khách. Chúng tôi thiết nghĩ: 
. quảng cáo ưu điểm các bít tất có sức "co dãn mạnh" để ôm sát vào cẳng chân chống việc ứ máu phần hạ chi và cho phép bán trên máy bay.
. các hành khách "mập" phải có những "ghế bành ngồi" phù hợp với "thân hình đồ sộ" của khách hàng.
. và khách hàng chuẩn bị "túi tiền" cho vé máy bay có tất cả điều kiện thích hợp để có sự bảo đảm về sức khoẻ trong chuyến bay và cho một cuộc sống chắc chắn sau khi đáp xuống phi đạo.
Chuẫn bị cho chuyến bay dài
http://www.youtube.com/watch?v=6xcXojRVY4g&feature=channel
Vài lời giới thiệu về BS Tôn Thất Hứa
. 1976 - y sĩ chuyên khoa giải phẫu tổng quát và lồng ngực
. 1981 - y sĩ chuyên khoa gây mê và hồi sức (Anesthesiologie and Critical Care Medicine – Anesthesie et Réanimation)
. 1990 - bác sĩ cấp cứu và hồi sinh (Notarzt - Emergency physician - Médecin en service d' urgence);
. 1997 - (Leitender Notarzt - Emergency catastrophy physician - Médecin catastrophe).
. Bác sĩ cấp cứu tỉnh Würzburg và vùng phụ cận.
. Thành viên cứu cấp máy bay tiểu bang Bayern.


7 cách tốt nhất để làm tiêu mỡ
Chúng ta ai cũng có những lúc quá bận rộn không thể tới “gym” được, và tự hỏi không hiểu có những hoạt động thể dục nào có thể giúp làm tiêu bớt mỡ khi ở nhà
Theo huấn luyện viên thể dục nỗi tiếng ở Los Angeles Ramona Braganza --người đã từng giúp các nữ tài tữ như Jessica Alba, Halle Berry vá Anne Hathaway giữ được th ân hình thon gọn--- thì bạn có thể thử một trong bảy cách tốt nhất làm tiêu mỡ và calori sau đây …vừa đơn giản mà lại rất hiệu nghiệm
1- Trượt với giầy gắn bánh xe (Inline skating) - Đốt 425 calori trong 30 phút
clip_image022

Thật không ngờ trượt với giầy bánh xe lại là hoạt động thể lực đứng hàng đẩu trong việc làm tiêu mỡ và calori. Nhờ sư chuyển động từ bên này sang bên kia của bắp vế và mông nên mỡ và calori được đốt nhiểu nhất ( hơn cả sự chuyển động thẳng tới của chạy bộ) và toàn bộ cơ thể phải vận đông để giữ thăng bằng cho cơ thể . Điểm đáng ghi nhận là khi trượt như vậy các đẩu gối và các khớp xượng không phải gánh chịu nhiều áp lực . Bạn phải trượt với nhịp đều và mạnh và nhớ đội mũ an toàn, đeo băng bảo vệ cổ tay, đầu gối và khuỷu tay
http://www.youtube.com/watch?v=OyjqGEfpFZA&feature=related
2- Chạy bộ (Running) Đốt 374 calori trong 30 phút
clip_image024

Người chạy bộ có thân hình rắn chắc vì các cơ bắp liên quan đến chạy bộ là những cơ bắp đốt nhiểu mỡ và calori nhất. Khi chạy bộ bạn nhớ phải giữ cánh tay sát thân mình, đừng chúi về phiá trước, và bàn chân phải thấp sát đất. Để tránh bị dội nơi chân, thì bàn chân phải chạm đất ở nơi phần giữa và nhấn tới vể phía trước trên các ngón chân. Nên chạy xen kẽ lúc nhanh lúc chậm
3-Nhảy dây (jumping rope) Đốt 340 calori trong 30 phút
clip_image026

Dây nhẩy phải vừa đủ dài đề các tay nắm ở hai đầu dây ngang tầm với nách bạn khi bạn đứng chận trên giữa dây. Trong khi nhảy bàn chân phài hơi roãng ra và thân mình phải thẳng . Bạn chĩ nên nhảy thấp, lúc nhanh lúc chậm Điệu nhảy phải thay đổi (lúc nhảy với 1 chân, lúc nhảy với hai chân) hoặc bạn có thể nhảy dây trong khi chạy bộ (jogging)
Nểu không có dây nhảy bạn có thễ nhảy không cẩn dây và lơi ích cũng như vậy
4- Nhảy hula húp (Hula hooping) Đốt 300 calori trong 30 phút
clip_image028

Bạn hảy chọn một cái vòng “hoop” dành cho người lớn (so với hoop dành cho trẻ nhỏ thì lớn và nặng hơn nên dể spin hơn) . Vòng hoop thích hợp nhất với bạn là khi bạn dựng thẵng nó trước mặt nó sẽ cao tới ngang ngực bạn.
Rất đơn giản,ban chỉ việc làm sao cho vòng hoop xoay quanh bụng Lúc khởi đầu, ban đứng ở thể một chân trước một chân sau và đưa thân người tới lui theo đuờng vòng tròn.
http://www.youtube.com/watch?v=mAyrTDOooos
5- Chơi tennis (Tennis) Đốt 272 calori trong 30 phút
clip_image030

Bạn không cần phải có đối tác mà chĩ cần tìm một khoảng đất bẳng phẵng gẩn một bức tường hay một cửa garage để bạn có thể đập banh vào . Bạn nên đứng xa chừng 10 tới 25 feet đễ cho sức đập banh vào tường hay cửa garage đũ mạnh.

6- Nhảy múa (Dancing) Đốt 221 calori trong 30 phút

clip_image032


Tuy không đốt nhiểu calori như các môn khác,nhưng nhảy múa cũng vẫn là một hoạt động tốt cho sự chuyễn hoá (metabolism). Điễm chính là phàì chọn nhựng bản nhãc nhịp điệu nhanh và không được ngưng nghỉ giữa các bản nhạc. Trong khi nhày bạn có thễ đưa hai tay lên trời và múa theo nhịp điệu
7- Đi bộ nhanh (Walking vigorously) Đốt 170 calori trong 30 phút
clip_image034

Đây không ph ả i là đi tản bộ với bạn bè, mà là đi đủ nhanh (tức là tới mức khó có thể duy trì một cuộc nói chuyện ) . Bước đi phải ngắn, nhưng nhanh. Trong khi đi giữ thân mình cho thẳng, đưa đẫy tay tới phía truớc rồi về phía sau theo nhịp bước. Trong mỗi bước, bàn chân phải chạm đất với gót và nhấn vể phiá trước trên các ngón. Trong khi đi bộ cứ xen kẽ 2 phút bước thật nhanh với 1 phút bước đi vừa phải
The 7 best fat-blasters- Su-Reid-St John- Oct 18,2010


Máy soi rọi toàn thân có nguy hiểm cho sức khỏe hành khách máy bay?
http://www.youtube.com/watch?v=lrBWZs5EyI0&feature=related
clip_image035

Cơ Quan An Ninh Chuyển Vận (TSA) mới đem ra sử dụng một máy rà toàn thân dựa vào hệ thống hiện hình được gọi là kỹ thuật tán xạ phản hồi (backscatter). Thế hệ máy rà tối tân này được chế tạo để có thể dò tìm những vũ khí không phải là kim loại như dao bằng ceramic hay chất nổ mà các máy rà magnetometer trước đây không phát hiện được.. Hiện nay đã có 135 máy đang hoạt động và cuối năm 2011 sẽ có khoảng 1,000 cái hoạt động khắp Hoa Kỳ.
Nguyên tắc hoạt đông như sau: máy chiếu tia bức xạ X năng lượng thấp vào hành khách khi họ đứng giữa hai máy dò bức xạ .Bức xạ X được da hấp thụ vào sâu chừng vài millimeters và sau đó dội trở ra vào c ác máy dò nói trên, tạo thành hình ảnh hiện trên một máy điện toán ở gần đó và có thể giúp phát giác các vật kim loại và không kim loại giấu dưới quần áo hoặc bên trong cơ thể
Theo TSA, liều lượng phóng xạ trung bình cho mỗi lần rà soát là khoảng 0.15 uSv (một đơn vị đo lường bức xạ ), ít hơn nhiều lần so với những gì mà bạn bị phơi bày tại văn phòng nha sĩ. Thật vậy, theo Hội Phóng Xạ Hoa kỳ và Hội Tia Roentgen Hoa kỳ, một hành khách máy bay di chuyển xuyên qua nước Mỹ bị phơi bày trước tia bức xạ vũ trụ (cosmics rays) nhiều hơn so với khi bị rà soát bởi máy rà toàn thân
Ngoài ra, Hội Ðồng Quốc Gia về Bảo Vệ và Ðo Lường B ức Xạ cho biết một hành khách máy bay sẽ cần trải qua 2,500 lần rà soát bằng tán xạ phản hồi (backscatter) mỗi năm mới đạt tới những mức mà họ phân loại như là một liều lượng cá nhân không đáng kể.
Cũng nên ghi nhận rằng không có liều lượng phơi bày trước tia X nào được coi như có lợi, nhưng đối với nhiều người, kể cả TSA, những mức này đủ được coi là an toàn. Nhưng nhiều phi công, những người sẽ đi qua các hệ thống an ninh hàng trăm lần một năm, cảm thấy không yên tâm.
Những rủi ro cho cá nhân liên quan đến các máy rà tán xạ phản hồi (backscatter) tia X có thể cực kỳ nhỏ, nhưng nếu tất cả 800 triệu người sử dụng các phi trường hàng năm được rà bằng tia X, khi đó tỉ lệ rủi ro được nhân lên với một con số lớn - và điều đó có nghĩa là một rủi ro về y tế công cộng và xã hội có thể xảy ra, Giáo s ư David Brenner, Giám Đốc phân khoa Center for Radiology Research thu ộc đại học Columbia, nhận xét: “Chưa bao giờ nhân loại lại chứng kiến một con số khủng khiếp như thế, trong lúc soi tìa X chỉ an toàn khi mà số người được soi ít ỏi”.
Điều đáng ghi nhận là trong số hành khách, trẻ con chiếm một lượng không nhỏ. Da của trẻ con mỏng manh dễ bị tổn hại về DNA hơn so với da của ngươi lớn nếu cùng chịu đựng tần số b ức xạ từ các máy backscatter và các tế bào bình thường dễ trở thành tế bào ung thư.
Ngoài ra còn có mối lo cho phụ nữ, nhất là những phụ nữ có thân nhân từng bị ung thư vú, vì các chuyển hóa gien dưới tác động của các tia bức xạ, gây ra chuyển biến lớn đến các tế bào để chúng từ từ trở thành ung thư vú, nhất là những tê bào nằm gần lớp da ngoài.
Giáo sư Sedat thúc dục Viện National Academy of Science hãy ti ến h ành đo đạc lượng b ức xạ phát ra từ các máy backscatter để có tiếng nói cố vấn cho chính phủ. Hành khách cũng có thể lựa chọn c ách vỗ người (pat-down) t ức l à khám xét sờ toàn thân, nhưng sẽ rất bất tiện.
Còn một loại máy rà với sóng millimét (millimeter-wave scanners) sử dụng làn sóng điện từ thay vì bức xạ . Kết quả cho bởi máy này tương tự như máy backscanner, nhưng theo giáo sư Brenner còn nhiều nhân viên của TSA chưa phân biệt được máy này với máy backscatter
http://www.youtube.com/watch?v=_lz819-77zY&feature=related
http://www.youtube.com/watch?v=wxqiMbg2cR4&feature=related


Bệnh táo bón
Bác sĩ Nguyễn Văn Đức (bài do bạn HuuĐinhNguyen giới thiệu)
Đời lắm nỗi bất công, kẻ thơ thới đi cầu, người nhó nhăn táo bón. Mỗi năm, có hơn 2 triệu rưỡi người ở Mỹ đi thăm bác sĩ vì táo bón.
http://www.youtube.com/watch?v=aGakun4B1VU&feature=related
http://www.youtube.com/watch?v=OwkcseFiy4o&feature=channel
http://www.youtube.com/watch?v=YzvWWHoAVvU&feature=related
Bón không những khó chịu, còn có thể làm nứt hậu môn gây đau, khiến bệnh trĩ nặng hơn, trực tràng sa xuống (rectal prolapse), phân vón chặt trong trực tràng gây đau bụng, buồn nôn, ói mửa, bí tiểu.
Chúng ta hay nghĩ cứ phải đi cầu đều mỗi ngày mới là bình thường, nên nhiều vị tưởng mình táo bón. Thực ra, thói quen đi cầu của người lớn chúng ta khác nhau nhiều lắm, từ vài lần mỗi ngày, đến vài lần mỗi tuần.
Theo định nghĩa, ta bị táo nếu có hai (hoặc hơn) những triệu chứng sau đây:
• Đi cầu ít hơn 3 lần mỗi tuần
• Khi đi cầu, phân hay cứng, ra thành cục nhỏ
• Khi đi cầu, hay phải rặn dữ phân mới chịu ra
• Khi đi cầu, hay phải dùng tay giúp phân ra
• Khi đi cầu, hay có cảm giác phân kẹt không ra
• Hay có cảm giác đi cầu không hết khi đã xong việc
Như vậy, nếu bạn đi cầu có 3 lần mỗi tuần thôi, song vẫn dễ dàng và thoải mái lắm, bạn... chưa bị táo bón.

Nguyên nhân táo bón kinh niên

Càng lớn tuổi chúng ta càng dễ bón. Các vị cao niên thường ít ăn rau trái cùng những thực phẩm giúp chống bón, không uống đủ nước, ít vận động hơn người trẻ, uống nhiều loại thuốc có thể gây bón.
Rất nhiều nguyên nhân khác nữa gây bón:
• Bất thường về cấu trúc của đường tiêu hóa: bướu (như ung thư ruột già), trực tràng lồng vào nhau hoặc bị sa, thòng ( rectal intussusception or prolapse, rectocele ).
• Bất thường cơ năng ( functional abnormality ): bệnh ruột quá nhạy cảm ( irritable bowel syndrome ).
• Bệnh nội tiết: bệnh tiểu đường, bệnh suy tuyến giáp trạng ( hypothyroidism ), bệnh cao hoặc thấp chất calcium trong máu ( hypercalcemia, hypocalcemia ).
• Bệnh thần kinh: aganglionosis, intestinal pseudo-obstruction, multiple sclerosis, Parkinson’s disease.
• Mang thai.
• Thuốc dùng: rất nhiều thuốc có thể gây bón: anticholinergics, antidepressants (chống sầu buồn), antiparkinsonian agents (chữa bệnh run Parkinson), calcium-channel blochers (chữa cao áp huyết), iron supplements (thuốc chứa chất sắt), opiates (thuốc chứa chất nha phiến), v.v..
Trong những trường hợp táo bón không tìm thấy nguyên nhân rõ rệt, có lẽ bón gây do ruột già chuyển động chậm (slow colonic transition ) hoặc sàn vùng chậu không làm việc đàng hoàng ( pelvic floor dysfunction , các bắp thịt vùng chậu và hậu môn không nới lỏng lúc chúng ta rặn khi đi cầu).

Kể bệnh và khám bệnh

Để giúp bác sĩ tìm ra nguyên nhân gây chứng bón khiến bạn buồn phiền, khi tâm sự với bác sĩ, bạn cho bác sĩ biết ba điểm quan trọng:
• Chứng bón mới đến thăm bạn đây hay ở với bạn đã lâu?
• Thực sự, bạn bảo bạn bị bón, bạn muốn nói: bạn ít khi đi cầu, phân bạn cứng, hay bạn phải rặn đỏ cả mặt khi đi cầu, hoặc bạn đi không hết phân, v.v.?
• Mỗi tuần, bạn thử nhớ, bạn đi cầu tổng cộng mấy lần?
Thế còn thuốc dùng, bạn có nhớ mang tất cả theo cho bác sĩ xem không. Kể cả những thứ mua không cần toa, như các thuốc chảy mũi, nghẹt mũi Dimetapp, Benadryl, Tavist , v.v.? Chúng có tính anticholernergic , hay gây bón. Và nhiều thuốc khác nữa. Tốt nhất, đi khám bệnh vì bất cứ triệu chứng gì, bạn đều đem theo thuốc cho bác sĩ xem.
Còn nữa. Bạn có đau bụng, đau vùng hậu môn khi đi cầu, bạn có xuống cân, chảy máu trực tràng ( rectal bleeding ) không? Trong lúc đi cầu, bạn có phải ngồi ở một vị trí nào đặc biệt để cố đi? Bạn có phải dùng tay ấn phía trước hậu môn, hoặc đưa tay vào âm đạo đè vào trực tràng ở phía sau để giúp phân ra không? (nếu vậy, bạn có thể bị thòng trực tràng, rectocele). Nếu cứ có cảm giác đầy đầy trong trực tràng, xin bạn cho biết luôn, để ta cùng nghĩ đến các bệnh sa trực tràng ( rectal prolapse ), trực tràng lồng vào nhau ( rectal intussusception ), và thòng trực tràng (rectocele). Những lúc bạn không đi cầu, phân bạn nó có tự ý rò ra không ( fecal incontinence ).
Trong lúc bạn kể bệnh, bác sĩ kín đáo để ý xem nét mặt bạn thế nào, có lộ những nét căng thẳng, buồn sầu chăng. Người căng thẳng, buồn sầu hay bị bón, và có khi đang dùng thuốc tâm thần khiến họ bón thêm. Rồi đến lúc thăm khám cho bạn, bác sĩ sẽ khám tổng quát trước, xem bạn có bệnh toàn diện nào ảnh hưởng cả đến sự hoạt động của bộ máy tiêu hóa bạn, chẳng hạn như các bệnh suy tuyến giáp trạng, bệnh run Parkinson, v.v.. Bác sĩ ngắm xem bạn có gầy còm, xanh xao không, vì bệnh ung thư ruột già có thể gây bón, còn làm ta xuống cân, mất máu. Khi khám hậu môn của bạn, bác sĩ sẽ để ý xem hậu môn bạn có vết nứt nào ( anal fissures ) hoặc có trĩ ( hemorrhoids ) khiến bạn đau, và đâm ngại đi cầu. Bác sĩ nhờ bạn rặn thử, như lúc đi cầu, để xem trực tràng của bạn có sa xuống không.
Sau đó, bác sĩ sẽ đưa ngón tay vào hậu môn bạn để thăm khám tiếp. Bạn chịu khó chút. Dùng ngón tay thăm như vậy, bác sĩ có thể khám phá bạn có vết nứt hậu môn, trĩ, mạch lươn (fistulas), đồng thời thẩm định xem cơ vòng hậu môn của bạn có còn làm việc đàng hoàng không. Bác sĩ lại nhờ bạn rặn như đi cầu lần nữa, để xem bên trong, trực tràng có thòng xuống bất thường lúc bạn rặn không, và cùng lúc, nếu cơ vòng hậu môn, lẽ ra nó phải dãn ra để phân bạn thoát ra dễ dàng, mà không, nó lại siết lại, thì đúng là nó không muốn làm việc rồi. Với ngón tay trong hậu môn bạn, bác sĩ cũng xem bạn có bị bướu trong trực tràng, có bị vón phân ( fecal impaction ), có khi thành một cục to như trái banh tennis, khiến bạn đã bón càng thêm bón, hoặc ngược lại, khiến phân cứ hay nhỉ ra, nhỉ ra những lúc bạn không đi cầu, khiến bạn thấy phiền quá.
Với những vị lớn tuổi mới bị bón đây, ta cẩn thận và nghĩ xa hơn chút, vì sợ ung thư ruột già là nguyên nhân làm bón. Nếu cùng với bón, có cả chảy máu trực tràng hoặc thiếu máu do thiếu chất sắt, ta nên nhờ bác sĩ chuyên khoa đường tiêu hóa soi toàn thể ruột già ( colonoscopy ) cho chắc ăn, kẻo có ung thư nó nằm đâu đó. Còn không (không chảy máu trực tràng, không thiếu máu do thiếu chất sắt), soi ruột không gấp, ta chụp phim ruột già, vì phim chụp có thể cho thấy ruột già hoặc trực tràng có to bự bất thường hay chăng ( megacolon or megarectum ).

Chữa trị

Bón ít khi gây do những nguyên nhân nguy hiểm, nên nếu việc thăm khám không cho thấy có gì lạ lắm, chúng ta có thể bắt tay ngay vào việc chữa trị, chưa cần phải thử máu hoặc làm những trắc nghiệm phức tạp.
Chữa bón gồm 4 bước, từ nhẹ nhàng đến nặng tay. Bước đầu, bạn nên thường xuyên vận động (như đi bộ 30-45 phút mỗi ngày), uống nước cho đủ (6-8 ly nước mỗi ngày), và hàng ngày, bỏ ra 15-20 phút để nhẩn nha đi cầu. Hãy lắng nghe và đáp ứng những tín hiệu đòi đi cầu của bộ tiêu hóa, những tín hiệu này mạnh nhất sau khi ta ăn, nhất là sau bữa sáng. Nếu ta phe lờ, tín hiệu muốn đi cầu từ bộ tiêu hóa sẽ yếu dần rồi hết hẳn, nó thôi, không nhắc ta nữa.
Bạn nên ăn nhiều rau, trái cây, bran cerial, whole wheat bread, v.v., những thực phẩm chứa nhiều chất sợi (fiber) giúp ta đi cầu đều hơn. Mỗi ngày bạn cần khoảng 20-35 g chất sợi để chống bón. Bạn đang dùng thuốc gì nghi có thể gây bón ư, ta giảm lượng thuốc, hoặc đổi sang một thuốc khác không gây bón.
Nếu bạn không ăn đủ rau trái, bran cerial, whole wheat bread, v.v., để có đủ 20-35 g chất sợi mỗi ngày, ta sang bước thứ hai. Bác sĩ sẽ khuyên bạn dùng các thuốc cung ứng chất sợi ( polycarbophyl, psyllium, methylcellulose ) để đi cầu đều hơn. Còn phân của bạn quá cứng ư, bạn có thể dùng thuốc làm mềm phân ( stool softener ), như thuốc Colace .
Với những biện pháp trên, mà cái ruột của bạn vẫn ỳ ra, ta phải sang đến bước thứ ba, tuần 2-3 lần, dùng thêm các thuốc xổ có tác dụng thẩm thấu (osmotic laxatives) chứa chất muối magnesium ( magnesium citrate, magnesium hydroxide ), sodium phosphates, hoặc các chất đường không hấp thụ (nonabsorbable sugars) như lactulose, sorbitol . Các thuốc này tương đối lành, tuy nhiên, ta không nên dùng chúng cho những vị bị suy thận ( renal insufficiency ), hoặc phải ăn một thực phẩm lạt, ít chất muối sodium.
Bước thứ tư là bước cuối trong sự chữa trị bằng thuốc, gồm những thuốc xổ có tác dụng kích thích (stimulant laxatives), như các thuốc bisacodyl, senna , v.v., dùng cho những cái ruột già cứng đầu, không chịu làm việc gì cả. Đã đến bước này, mà cũng chẳng ăn thua, thì đúng là ta gặp phải cái ruột già ngoan cố.
Với những cái ruột già ngoan cố, ta cần tìm xem những nguyên nhân sâu xa bên trong gây bón. Những thử máu thường được làm, trường hợp chứng bón của bạn cứng đầu, không chịu thua những cách ta đã thử kể trên: TSH, calcium, glucose, creatinine, complete blood count (đếm máu toàn diện, hay được viết tắt CBC), để truy tìm các bệnh suy tuyến giáp trạng, cao hoặc thấp calcium trong máu, suy thận, những bệnh hay gây bón. Còn làm CBC (đếm máu toàn diện) để xem bạn có thiếu máu không, nếu có, ta nên nghĩ đến ung thư ruột già, một bệnh chúa hay gây thiếu máu.
Nếu mọi tìm hiểu với thử máu đều bình thường, và chứng bón của bạn nó vẫn quá lắm, không có mòi thuyên giảm, đây là lúc bạn cần được chuyển đến bác sĩ chuyên khoa đường tiêu hóa, để bác sĩ chuyên khoa soi đường tiêu hóa phía dưới của bạn ( sigmoidoscopy ) xem có gì lạ, và nếu cần sẽ làm những trắc nghiệm đặc biệt như đo lường sự chuyển động của ruột già ( measurement of colon transit ), đo áp suất vùng hậu môn-trực tràng ( anorectal manometry ), chụp phim lúc đang đi cầu ( defecography ), v.v.. Sự chữa trị sau đó sẽ tùy vào kết quả của những trắc nghiệm đặc biệt này. Thỉnh thoảng, có chứng bón, hết thuốc chữa, vì trị liệu nào cũng vô phương, cách trị cuối cùng là đành cắt hẳn ruột già ( colectomy ).
Ôi, bón khiến nhiều người chúng ta đau khổ, mặt mày tư lự. Cũng may, thường nó không do nguyên nhân nguy hiểm. Bạn tăng cường vận động, uống cho đủ nước, ăn nhiều rau trái cùng những thực phẩm giúp chống bón, tránh những thuốc có thể gây bón, tập thói quen đi cầu đều mỗi ngày (nghe theo tiếng gọi của bộ tiêu hóa, đi ngay lúc nó muốn), thường bón sẽ bớt.


Người bị tiểu đường nên tập cả aerobics lẫn tập tạ

clip_image036
Theo một nghiên cứu mới được công bố trên tap chí Journal of the American Medical Association thì các người bị bệnh tiễu đường nên phối hợp tập aerobics (*) với tập tạ (**) (weight training) nếu muốn đạt được kết quả tốt nhất trong việc hạ giàm đường trong máu (đường huyết). Ngoài ra sự phối hợp này cũng đem lại hiệu quả tốt nhất cho việc giảm ký so với tập aerobics hoặc tập tạ không thôi.
http://www.youtube.com/watch?v=T-QQIFj_1mI
http://www.youtube.com/watch?v=ryuGJhAIZNo&feature=related
http://www.youtube.com/watch?v=h_W39xaAWXM
http://www.youtube.com/watch?v=y97LizqTOTI&feature=channel
Đường huyết là nhiên liệu cho các cơ bắp, và khi tập aerobics đường sẽ được đốt nhiều hơn. Tập tạ (weight training) giúp tạo thêm cơ bắp và cả hai cách tập luyện thay đổi các protein của cơ bắp theo chiểu hướng nâng cao quá trình
Bác sĩ Tim Church thuộc Trung tâm Pennington Biomedical Research Center , Baton Rouge (Louisiana) nói “Điểu hiển nhiên là vừa tập aerobics và tập tạ tốt hơn là chỉ tập một trong hai thứ. Đây cũng tượng tự như uống hai loại thuốc khác nhau”
Các bệnh nhân tham gia chương trính nghiên cứu này trong suốt chín tháng, tập thể dục 3 ngày một tuần,mỗi lẩn 45 phút. Bác sĩ Laurie Goodyear, thuộc Trung t âm Joslin Diabetes Center( Boston), tuy không thuộc nhóm nghiên cứu nhưng cũng có c ông trình nghiên cứu tượng tự cho biết ““Thời lượng tập như thế không khó khăn lắm. Bệnh nhân không cần ăn kiêng, kết quả tốt đẹp đạt được hoàn toàn nhờ vào thể dục”
Mục đích của các nhà khảo cứu là trắc nghiệm ba chương trình luyện tập khác nhau để xem chương trình nào tốt nhất cho bệnh nhân tiểu đường. Ba chượng trình này là: tập aerobics không thôi, tập tạ (weight training) không thôi và tập cả hai thứ. Kết quả đãđưa đến khuyến cáo là các thành niên nên kết hợp tập aerobics với tâp tạ
Có tổng cộng 245 bệnh nhân tiểu đường tham gia chượng trình nghiên cứu. Họ được chia ra làm ba nhóm, các nhóm này đều tập luyện một khoảng thời gian như nhau. Một nhóm thứ tư (nhóm đối chiếu) chỉ làm các động tác dãn gân cốt (stretching) hàng tuẩn và tham gia các lớp dạy thư dãn (relaxation).
Dưói sự hướng dẫn của huấn luyện viên, các bệnh nhân tập aerobics đi bộ trên máy chạy bộ (treadmill) với độ dốc tăng thêm 2 phần trăm mổi 2 phút. Còn các người tập tạ thì sử dụng máy để vận động các cơ bắp phẩn trên của cơ thể và chân, sức nặng của tạ tăng theo sức mạnh của người tập
Kết quả đãt được rất tốt đẹp. Bà Deidra Atkins,44 tuổi, giáo sư sinh học, được chẫn đoán bị bệnh tiểu đường một năm trước khi tham gia nhóm tập aerobics+weights cho biết “Tôi thấy có nhiểu năng lực hơn. Đây là một trong những điều tôi nhận thấy trước tiên”. Bà kể là bà có một người dì bị cưa cả hai chânvà mù mắt vì tiêu đường. Bà nói “ Tôi nhớ lúc còn nhỏ đã phải giúp dì tôi nhiều việc, Nghĩ lại mà tôi rùng mình”
Các nhà khảo cứu đã phát hiện là chỉcó nhóm tập cà aerobics lẫn tập tạ mới giảm được đường huyết và giảm cân, mặc dẩu cả ba nhóm đều giảm được vòng bụng.
Một số ít bệnh nhân thuộc nhóm tâp phối hợp bắt đẩu uống thuốc tiểu đường mới , theo sự chỉ dẫn của bác sỉ của họ
Bốn mươi mốt phẩn trăm (41%) bệnh nhân trong nhóm tập phối hợp đã có thể giảm bớt liều lượng thuốc tiểu đường hoặc hạ được mức đường huyết trung bình. Trong khi đó chỉ có 26% cho nhóm tập tã không thôi, 29% cho nhóm tập aerobics không thôi và 22% cho nhóm không tập thểdục
Theo các nhà kh ảo cứu tỉ lệ giảm đường huyết của nhóm tập phối hợp đủ cao để bớt đi rủi ro nhồi máu cơ tim, đột qụy và các biến chứng khác.

Best Workout for Diabetics: Aerobic Exercise With Weight Training- AP-Nov 24.2010


(*) Aerobic Exercise Examples

(**) Weight Training 101

Trị liệu ung thư tiền liệt tuyến có thể tăng rủi ro ung thư kết tràng
Theo một báo cáo mới đăng trên tap chí Journal of the National Cancer Institute thì những người đàn ông lựa chọn phép trị liệu androgen deprivation therapy (ADT) cho ung thư tiền liệt tuyến có thể làm tăng rủi ro bị ung thư kết tràng (colon cancer) của họ
http://www.youtube.com/watch?v=7YA1fumPaf0&feature=related
http://www.youtube.com/watch?v=DABeD_X-jm4
Phép trị liệu ADT ngăn chăn việc sản xuất hormone nam testosterone để kiềm chế sự tăng trưởng của ung thư tiền liệt tuyến (prostate cancer). Phép ADT này được dùng rộng rãi trong việc trị liệu ung thư tiển liệt tuyến, mặc dầu ngày càng có nhi ều thừa nhận cho rằng nó đem lại những rủi ro nghiệm trọng , gồm cả hai bệnh tiểu đường và bệnh mập phì là hai bệnh được biết là những yếu tố rủi ro gây ung thư kết tràng
http://www.youtube.com/watch?v=esLf2GdOGjE&feature=related
Mới không lâu, Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm (FDA) đã đưa ra qui định là một số thuốc trị liêu ung thư tiền liệt tuyến bằng hormone --gổm c ó Lupron, Zoladex, Trelstar và Eligard-- đều phải có dán nhãn cảnh báo vể gia tăng rủi ro bị tiểu đưởng và các bệnh tim .
Nghiên cứu trên động vật cũng đã gợi ý là các hormone nam có thể bảo vệ chống lại sự phát triễn của ung thư kết tràng bẳng cách xoá bỏ những tín hiệu tăng trưởng gởi tới các tế bào ung thư.
Bác sĩ Vakakn Shahinian thuộc Đại học Michigan (Ann Arbor) nói “Như v ậy, chúng ta có thề hình dung được tai sao hủy diệt các hormone nam lai có thể làm tăng rủi ro bị ung thư kết tràng”.
Bác sĩ Shahinian và các công sự của ông đã tìm kiếm sự liên hệ giữa việc sử dạng ADT và ung thư kết tràng qua sự quan sát hơn 100,000 đàn ông cao tuổi và được chẩn đoàn có ung thư tiển liệt tuyến trong khoảng thới gian 1993-2002
Các người đàn ông nói trên đã được trị liêu theo phép ADT hoặc bẳng cách uống thuốc hoặc bằng giải phẫu cắt bỏ tinh hoàn tức bộ phận sản xuất ra hơn 90 phần trăm hormone nam (androgens) kể cả testosterone. Phần lớn những người tham gia đều lưa chọn uống thuốc.Tất cả đểu được theo dõi cho tới năm 2004
Các nhà khảo cứu đã phát hiện ra rẳng những đàn ông được trị liệu theo phép ADT có rủi ro bị ung thư kết tràng gia tăng từ 30 đền 40 phẩn trăm trong thời gian theo dõi, so với những người không nhận phép trị liệu này. Ngoài ra thời gian được trĩ liệu theo phép ADT càng lâu thì rủi ro phát triển ung thư kết tràng (colon cancer) càng cao , điều này dẫn đến kết luận là có sư liên hệ giữa liểu lượng và đáp ứng” (dose-response relationship)
Tuy nhiên điều quan trọng cần ghi nhân là đây chỉ là một nghiên cứu có tính cách “quan sát” (observational study). Loại nghiên cứu này chỉ cho thấy sự liên hệ (hay không liên hệ) giữa hai biến số--mà ở đây là ADT và ung thư kết tràng. Loại nghiên cứu này không có thể đưa ra những bẳng chứng vể nguyên nhân và hiệu quà (cause and effect)
Ngoài ra bác sĩ Shahinian cho biết là rủi ro tuyệt đối bị ung thư kết tràng không nhiều đối với tất cả các ngưới đàn ông tham gia nghiên cứu. Trong thời gian 5 năm, rủi ro này chỉ là 2.2% đối với những người dùng thuốc ức chế androgen , 3.2 % đối với những người được giải phẫu cắt bỏ tinh hoàn, so với 1.8 % đối với những người không được trị liệu bằng phép ADT. Tuy nhiên theo các nhà khảo cứu ảnh hường có thể lớn vì hiện đang có cả trăm ngàn đàn ông được điều trị ung thư tiền liệt tuyến với phép ADT
Bác sĩ Shahinian nói “ Khi lưa chọn phép tri liệu ADT người bệnh nhân phài cân nhắc kỹ lợi và hại. Vì rủi ro bị ung thư kềt tràng thấp, nên tôi khuyên bệnh nhân không nên do dự trong việc lựa chọn ADT nếu thấy c ó lợi ích rõ ràng đối với họ”
Bác sĩ Jennifer H.Lin thu ộc Bệnh viện Women’s Hospital, Boston cho biết có nhiều biện pháp đơn giản có thể giúp phòng chống sự phát triễn của ung thư kết tràng và “giúp vượt qua một số trỡ ngại cho phép trị liệu ADT
Các biên pháp này bao gồm soi ruột thuờng kỳ để tìm ung thư kết-trực tràng, giữ một ph nếp sống lành mạnh và ham gia nhiều hoat động thể lực
Bác sĩ Shahinian cho biết là các phát hiện của nhóm nghiên cứu của ông có tiềm năng ảnh hưởng rộng lớn hơn, vượt ra ngoài pham vi ung thư tiển liệt tuyến, vì hiện nay bệnh thiếu testosterone ( testosterone deficiency) được thứa nhận là tương đối thông thường trong đại chúng và có thề ảnh hưởng tới 2,4 triệu đàn ông tại Hoa kỳ tức là khoảng 2% tổng số nam thành niên. Li ệu những người này cũng có rủi ro cao bị ung thư kết tr àng hay không, chúng ta còn cần phải tìm hiểu thêm.
http://www.youtube.com/watch?v=qb6QW4X1MnI&feature=related
http://www.youtube.com/watch?v=bvY9ouQH82U&feature=related

Prostate Cancer Treatment May Up Colon Cancer Risk-Megan Brook-Nov 12,2010


25 Điều Khám Phá Mới Lạ Từ Trái Măng Cụt

Ánh Dương Sưu Tầm

clip_image037
("Garcina Mangostana", Mangoustan)

Vỏ Măng Cụt đã từng là một phương tiện trị bệnh tại các nước vùng Đông Nam Á, như Thái Lan, Mã Lai, Nam Dương, Phi Luật Tân, và Việt Nam. Điều này đã gợi ý cho các chuyên viên y khoa Hoa Kỳ phát động một công trình nghiên cứu y học về trái Măng Cụt tại vùng Đông Nam Á trong thời gian gần đây ... Cuối cùng, căn cứ vào những kết quả của sự nghiên cứu, một số doanh nhân Hoa Kỳ và Đức Quốc đã hợp tác sản xuất và đưa vào thị trường quốc tế dưới dạng nước Măng Cụt.
Đây chỉ là nước sinh tố có tác dụng tăng cường hệ thống miễn nhiễm và có thể dùng như nước cam. Để phòng bệnh, quí vị có thể mỗi ngày dùng hai muỗng canh. Đối với người Việt
Nam chúng ta thì có nhiều vị cao niên cũng đã từng nghe nói hoặc sử dụng vỏ Măng Cụt để trị tiêu chảy và tiểu đường. May mắn là bây giờ người Hoa Kỳ với nhiều phương tiện khoa học tối tân đã khám phá ra những công dụng khác của vỏ Măng Cụt.
Theo y học thì cơ thể con người là một bãi chiến trường không ngừng nghỉ. Hàng ngàn phần tử xấu ( gốc tự do = free radicals) luôn luôn tấn công sự quân bình của các tế bào từng phút từng giây mỗi ngày. Các tế bào của hệ thống miễn nhiễm thường chu toàn nhiệm vụ khi thu dọn chiến trường. Tuy nhiên, khi một tế bào mất quân bình về điện và qua mặt được hệ thống miễn nhiễm thiếu dinh dưỡng, chúng ta gọi đó là tế bào ung thư (cancer). Tế bào ung thư sẽ đi tìm lại những gì đã mất từ những tế bào khoẻ mạnh để có thể quân bình trở lại. Khi tình trạng này xảy ra, một căn bệnh ra đời và thường đòi hỏi một thời gian dài trước khi có triệu chứng để có thể thấy và biết được là có bệnh.
Hê thống miễn nhiễm thường được chúng ta bồi dưỡng bổ sung bằng các loại thuốc bổ như Vitamine C và E. Vitamine C rất thông dụng vì có chất chống lão hoá.
Trên thế gian chúng ta đang sống có nhiều phần tử chống lão hoá, trong đó có khoảng 200 loại mạnh nhất được gọi là Xanthones, và các nhà nghiên cứu y khoa đã tìm thấy khoảng 40 Xanthones hiện diện trong vỏ Măng Cụt, và đây chính là nguyên nhân nước Sinh Tố Măng Cụt ra đời.
Trên cuộc đời này không hề có thuốc trị bá bệnh. Thực tế, nhân loại có thể tìm thấy trong các loài thảo hoặc động vật một số thực phẩm giúp cho hệ thống miễn nhiễm trong cơ thể được mạnh thêm để có thể chống lại bệnh tật một cách hữu hiệu hơn.
Theo thiển ý của nhóm dịch thuật thì đây chỉ là một khám phá mới lạ và mỗi cá nhân nên tự mình kiểm chứng lấy một cách cẩn thận vì cơ thể mỗi người có phản ứng khác nhau.
Nhóm dịch thuật bài báo này xin miễn phê bình về mực độ khả tín của nội dung bài báo. Những lời trình bày dưới đây là có thể bắt nguồn từ những kinh nghiệm góp nhặt từ những người tiêu thụ đã có dịp dùng qua sản phẩm trong suốt hai năm qua. Nhóm dịch thuật xin kính chúc quý vị luôn mạnh khoẻ và sáng suốt trong sự quyết định.

1 - Tăng cường sinh lực
Khả năng chống mệt mỏi của Măng Cụt là một trong những điểm lợi tìm thấy ở trái cây này. Có thể tiên đoán và tin được rằng Măng Cụt đem lại sự tăng cường sinh lực một cách an toàn. Những người dùng Măng Cụt đã từng khen ngợi về sự tăng cường sinh lực thấy rõ và trạng thái khoẻ khoắn trong người.
2 - Chống lại các chứng viêm
Chứng viêm kinh niên có thể đưa đến tiểu đường loại II, ung thư, thấp khớp, lãng trí, bệnh tim mạch và các căn bệnh chết người. Các kháng thể XANTHONES trong Măng Cụt chống lại chứng viêm một cách tự nhiên ở đơn vị tế bào qua sự ngăn chặn các nhiễm thể COX 2.
3 - Giảm cân
Trong thế giới mập phì của chúng ta, các màng tế bào thường trở nên cứng và không thể thấm nước. Các kháng thể XANTHONES trong măng cụt khiến các tế bào trở nên mềm và có thể thấm nước và có khả năng biến thực phẩm chúng ta ăn vào trở thành năng lượng. Điều này khiến chúng ta cảm thấy thoải mái hơn và giúp chúng ta đồng thời giảm cân.
4 - Giảm và ngăn ngừa đau nhức
Lợi ich giảm đau nhức của măng cụt đang giúp nhân loại trên toàn thế giới. “Tôi đã có thể ngưng dùng Percocet và những toa thuốc cực mạnh của các loại thuốc chống viêm mà cá nhân tôi đã từng dùng để có thể một phần nào kiểm soát được sự đau đớn do bệnh thoái hoá của các đĩa sụn nơi vùng cổ bao nhiêu năm nay. Bây giờ thì tôi không còn đau đớn nữa,” đây là những lời chia sẻ của Bác Sĩ Tây Y Dr Templeman.
5 - Ngăn ngừa bệnh tim mạch
Bệnh tim và chứng động mạch có vách dày và cứng xảy ra khi tính đàn hồi của các mạch máu quanh trái tim không còn nữa. Măng Cụt giúp củng cố hệ thống tuần hoàn qua hiệu năng chống vi thể và chống lão hoá. Khi những mạch máu trở nên khoẻ mạnh, nguy cơ của bệnh tim cũng giảm theo.
6 - Chống các phần tử gây lão hoá
Măng cụt có nhiều nhiễm sắc tố mà chúng đã tự chứng minh là có khả năng gấp bội so với sinh tố C và sinh tố E trong việc chống lão hoá. Bác Sĩ Tây Y Templeman có khuyên nhủ “Dùng măng cụt để bổ sung dinh dưỡng hàng ngày, quí bạn sẽ nhận thấy những lợi ích vô kể rong việc chống lão hoá do măng cụt cống hiến.”
7 - Giảm áp huyết
Áp huyết cao là một trong những nguyên do đưa đến chứng động mạch có vách dày và cứng. Những mảnh vụn nhỏ nguy hiểm thường được cấu tạo và làm hẹp đường lưu thông máu trong các động mạch khiến gia tăng nguy cơ bị nhổi máu cơ tim (heart attack) và đột qụy (stroke). Măng cụt đã tỏ ra hữu hiệu, nhất là đối với những người có một trọng lượng trung bình, trong việc giảm áp huyết và ngăn ngừa sự tấn công áp huyết của mạch máu đường phổi.
8 - Cải tiến tình trạng bao tử
Một trong những hậu quả của sự lão hoá là sự giảm sút tự nhiên của chất acid trong bao tử. Sự kiện này đưa đến gia tăng vi trùng trong bao tử và gây ra tiêu chảy, đau quặn, ợ hơi, và không thể hấp thụ dinh dưỡng. Kháng thể XANTHONES trong măng cụt đã chứng tỏ khả năng tiêu diệt sự sinh sôi quá độ của vi trùng để cải tiến và tái lập sự quân bình trong bao tử.
9 - Cải tiến đường tiểu tiện
Sự thiếu khả năng điều khiển đường tiểu tiện của phái nữ thường do sự thoái hoá tự nhiên của bắp thịt vùng xương chậu.. Sự suy yếu của các bắp thịt làm giảm khả năng của bàng quang có thể tự tống hết nước tiểu ra bên ngoài. Khi đàn ông có tuổi, nhiếp hộ tuyến tự nhiên lớn ra khiến đường tiểu hẹp lại và đưa đến tình trạng một phần nước tiểu tồn đọng lại nơi bàng quang sau khi tiểu. Cả hai phái nam nữ gặp những trạng huống này thường bị bệnh nhiễm trùng bởi vì vi trùng trong nước tiểu tồn đọng không hề bị hủy diệt. Kháng thể XANTHONES trong măng cụt đã chứng tỏ rằng với hiệu năng tự nhiên trong việc kháng vi trùng thì sự tùy thuộc vào các chất kháng thể cũng có thể được chấm dứt.
10 - Tiêu trừ hơi thở hôi hám
Một phản ứng phụ lạ lùng của các kháng thể diệt vi trùng với tên XANTHONES trong măng cụt là khả năng tẩy trừ hơi thở hôi hám.
11 - Làm dịu chứng bệnh suyễn
Suyễn chính là chứng bệnh viêm của hệ thống hô hấp. Măng cụt chính là một chọn lựa lý tưởng so với thuốc suyễn thường không được ưa chuộng cho lắm vói lý do là măng cụt có khả năng chống nhiễm trùng, ngăn chứng viêm và giảm thiểu dị ứng phát khởi ... một cách tự nhiên.
12 - Chống và ngăn ngừa bệnh tiểu đường
Chứng viêm kinh niên là một trong những căn nguyên hàng đầu đưa đến tiểu đường loại II. Vì măng cụt là loại trái cây từ thiên nhiên có khả năng chống viêm cho nên nó có thể giúp chúng ta ngăn ngừa tiểu đường loại II. Với khả năng làm thấp và điều hoà lượng đường trong máu, cải tiến mức sinh lực và làm giảm nhu cầu thuốc men vì lượng đường trong máu xuống bất bình thường, măng cụt có thể là câu trả lời cho tiểu đường.
13 - Giúp tinh thần thêm minh mẫn
Sự hư hại do hiện tượng lão hoá đối với não bộ là một nguyên nhân chính yếu của các bệnh khùng điên, lãng trí, tay chân run lẩy bẩy và những bệnh khác có liên hệ đến trung khu thần kinh. Măng cụt là một trong những thứ hữu hiệu nhất để chống lão hoá, cho nên nó được xem như có hiệu quả trong việc phòng ngừa sự thoái hoá của tinh thần. Hơn nữa, nó đã chứng minh cho thấy khả năng cải tiến sự bén nhạy.
14 - Chống và ngăn ngừa bệnh ung thư
Măng cụt đang được nghiên cứu không ngừng về khả năng có thể phòng ngừa ung thư. Nghiên cứu cho thấy chất nước rút ra từ măng cụt ngăn chận được sự bành trướng của các tế bào ung thư máu trong người, và cũng ngăn cản sự bành trướng nhanh chóng của các tế bào gây ung thư ngực, ung thư gan và các tế bào ung thư liên hệ đến bao tử và phổi.
15 - Chống và ngăn ngừa các bệnh dị ứng
Măng cụt rất được ưa chuộng vì những hiệu quả tự nhiên trong sự đề kháng tổng hợp histamine cũng như các chứng viêm. Dùng nước măng cụt sẽ thấy thích thú hơn là dùng thuốc trị bệnh dị ứng và nhất là không bị bần thần buồn ngủ.
16 - Chống các bệnh truyền nhiễm
Các khoa học gia đã đặt vi trùng đang phát triển vào dung dịch măng cụt và sự quan sát cho thấy rằng măng cụt đã chận đứng sự phát triển của các vi trùng. Vì khả năng tự nhiên có thể tiêu diệt vi trùng, măng cụt còn được mệnh danh là ‘nữ hoàng chống vi thể”.
17 - Chống và ngăn ngừa trạng thái buồn chán
Một trong nhũng điều lợi mà măng cụt mang lại là cái khả năng giúp cho người sử dụng một cảm giác hân hoan thư thái trong lòng. Thêm vào đó, tryptophan - một loại acid trọng yếu cho đời sống loài động vật - cũng được tăng tiến do việc sử dụng măng cụt hàng ngày. Chất acid tryptophan có liên hệ trực tiếp với chất serotonin, một chất có liên hệ mật thiết với giấc ngủ, tâm trạng vui buồn, và khẩu vị.
18 - Cải tiến làn da
Các chứng bệnh ngoài da như eczema, dermatitis, acne, psoriasis, và ngứa thường được điều trị bằng steroids và các loại kem chống nấm. Dùng nước măng cụt, bằng cách áp dụng ngay trên vùng da có vấn đề, kết quả cho thấy các chứng bệnh ngoài da kể trên đã được giải quyết tự nhiên mà không cần thuốc men và không bị phản ứng phụ.
19 - Ngăn ngừa các biến chứng của đôi mắt
Bệnh cườm (Cataracts) và tăng nhãn áp (glaucoma) là hậu quả của sự phá hủy do chất phóng xạ gây ra cho các lăng kính protein trong mắt. Những biến chứng mắt kể trên có thể được ngăn ngừa bằng cách tránh phơi nắng và dùng chất dinh dưỡng bổ sung có chất chống lão hoá hữu hiệu chẳng hạn như những chất trong măng cụt.
20 - Giúp miệng lở mau lành
Măng cụt có thể giúp miệng đang lở và đau đớn được lành trong vòng 24 giờ. Khả năng làm co rút vết thương và thành quả chống vi khuẩn có ảnh hưởng mau chóng để giúp duy trì miệng và lợi luôn được khoẻ mạnh.
21 - Giảm cholesterol
Khi mà loại cholesterol xấu (LDL) bị oxy- hoá trong dòng máu và các động mạch, những mảng sợi sẽ được tạo ra. Các cuộc nghiên cứu cho thấy rằng các kháng thể XANTHONES trong măng cụt có tác dụng là giảm sự lão hoá của loại cholesterol xấu (LDL), và ngăn ngừa sự hình thành của các những mảng sợi nguy hiểm.
22 - Giúp ngăn ngừa sạn thận
Sạn thận là căn bệnh phổ thông, nhất là nơi đàn ông. Khi người đàn ông bắt đầu dùng măng cụt với dung lượng 3 ounces (6 muỗng canh) hay nhiều hơn, nhiều người sẽ đi tiểu thường xuyên trong vòng 24 giờ kế tiếp, Hậu quả gia tăng tiểu tiện này giúp phòng ngừa hoặc tống sạn thận ra ngoài
.
23 - Giảm các ảnh hưởng lão hoá
Măng cụt là một trái “phép lạ” giúp phòng ngừa và chống lại nhiều hậu quả của sự lão hoá chẳng hạn như : sự thoái hoá tinh thần, bệnh đường tiêu hoá do phiền muộn, thấp khớp, đau nhức bắp thịt và khớp xương, và sự suy kém của mắt.
24 - Ngăn ngừa hoặc giúp mau hồi phục từ các bệnh nhiễm trùng do vi khuẩn
Măng cụt đã chứng tỏ một khả năng đáng kể khi dùng nó với liều lượng cao vào lúc có sự tấn công của một trường hợp nhiễm trùng do vi khuẩn, hầu có thể thúc đẩy nhanh chóng những tiến trình của cơ thể và giúp mau lành cơn bệnh nhiễm trùng. Khi dùng măng cụt như chất dinh dưỡng bổ sung hàng ngày, măng cụt cũng đã tỏ ra có hiệu quả trong lãnh vực phòng ngừa sự nhiễm trùng do vi khuẩn.
25 - Cải tiến hệ thống tiêu hoá
Vỏ của măng cụt hầu như cấu tạo bởi chất sợi. Chất sợi có tác dụng đẩy phế thải qua ruột non mau chóng hơn, ngăn ngừa táo bón và ngay cả ung thư ruột. Chất sợi có thể giúp kiểm soát cholesterol bằng cách lấy đi những acid đắng độc hại.
(Tài liệu trích dịch từ báo chí Hoa Kỳ, Wellness Report, Volume 52)
6 hiểm họa đe dọa sức khỏe từ nhà bếp
(bài do bạn ĐoTran giới thiệu)
1/- Món gan luộc chưa chín kỹ - nguồn bệnh viêm màng não. Gần đây, các nhà khoa học Ba Lan đã phát hiện ra rằng, loại khuẩn trùng Campylobacter không chỉ sống trên bề mặt của các loại thịt đỏ mà còn nằm sâu trong gan động vật. Campylobacter bị tiêu diệt ở nhiệt độ cao, song nếu gan chưa được nấu chín kỹ thì chúng vẫn có khả năng gây bệnh. Campylobacter được phân lập từ máu và phân ở những bệnh nhân nhiễm trùng tiêu hóa lần đầu tiên vào năm 1938. Chúng không chỉ gây bệnh tiêu chảy, sốt, nôn mà có thể gây ra tình trạng du khuẩn huyết, viêm nội tâm mạc hoặc viêm màng não. Do vậy, khi chế biến món gan, cần thái thành miếng nhỏ rồi mới luộc hay rán. Sau khi chín, đậy vung đun nhỏ lửa khoảng 2 - 3 phút để gan chín kỹ, để nhiệt độ cao thâm nhập tới từng thớ gan, tiêu diệt hết loại trùng khuẩn nguy hiểm này.
2/- Chế biến rau xanh - cạn kiệt nguồn vitamine Các nghiên cứu mới đây tại Viện Thực phẩm và Dinh dưỡng Ba Lan cho thấy, rau xanh chế biến ở nhiệt độ trên 70 độ thì vitamine C bị phân hủy hầu như hoàn toàn. Chỉ cần luộc trong vòng 5 phút rau cải xanh giàu vitamine C, lượng vitamine C bị tiêu hủy 90%. Khi cho tỏi đã giã vào chảo nóng chỉ trong vòng 1 phút hợp chất allyl sulfocyanate bị phân hủy hoàn toàn. Hợp chất này là thành phần quý của tỏi có tác dụng chống ung thư. Để bảo đảm nguồn vitamine không bị tiêu hủy hoàn toàn, cần luộc rau bằng cách cho rau vào nước đang sôi có pha muối hoặc luộc cách thủy. Các nhà khoa học Ba Lan cho biết, rau cải xanh luộc cách thủy chỉ mất 10% các vitamine. Xào rau ngập trong dầu cũng là cách bảo tồn lượng vitamine ít bị thất thoát. Còn đối với tỏi, để hợp chất allyl sulfocyanate không bị tiêu hủy, nên giã tỏi và để 15 phút cho hợp chất ổn định bền vững mới cho vào chảo.
3/- Chảo chống dính - nguồn gây ung thư tiềm tàng
Việc chọn lựa xoong, chảo chế biến thực phẩm đặc biệt có ý nghĩa đối với sức khỏe. Cái thời dùng các đồ bằng nhôm đã đi vào dĩ vãng. Bởi lẽ, khi nhôm bị đun nóng sẽ giải phóng những hợp chất độc hại cho sức khỏe con người. Dùng đồ tráng men an toàn, tuy nhiên khi bị xước bề mặt hay bong vẩy men thì lại trở thành nguy hại cho sức khỏe. Các bà nội trợ đua nhau mua chảo không dính. Tuy nhiên, các nhà khoa học thuộc Đại học Toronta (Canada) cho biết, khi chảo chống dính ở nhiệt độ 360 độ thì giải phóng những phân tử có tên PTFE có khả năng gây ung thư. Các chuyên gia thuộc Tổ chức chống ngộ độc quốc tế (TFLC) cho rằng, để tránh hiểm họa cho sức khỏe, tốt nhất nên dùng những đồ nấu bằng inox.
4/- Cơm nguội... ổ vi khuẩn Theo báo cáo của Trung tâm An toàn Thực phẩm và Dinh dưỡng thuộc C ơ quan Quản lý Dược và Thực phẩm Mỹ (FDA), đã từng xảy ra vụ ngộ độc thực phẩm tại hai trường mẫu giáo (tiểu bang Virginia) do ăn cơm rang thịt gà chế biến từ cơm nguội nhiễm khuẩn Bacillus cereus. Các cháu phải nhập viện với các triệu chứng nôn mửa, đau quặn bụng và tiêu chảy. Sau đó các chuyên gia y tế đã phát hiện ra nguyên nhân vụ ngộ độc là do nhân viên cấp dưỡng của trường đã nấu cơm từ tối hôm trước, để nguội ở điều kiện nhiệt độ trong phòng, sau đó cho vào tủ lạnh và rang lại cho các cháu ăn vào bữa trưa hôm sau. Theo cơ quan Food Standards Agency của Vương quốc Anh, cơm nguội, dù về cảm quang không hề có dấu hiệu biến chất, chua, thiu - thậm chí đã rang lại - vẫn có thể gây ngộ độc. Thủ phạm là vi khuẩn Bacillus cereus có sẵn trong gạo do bị nhiễm từ đất trong quá trình trồng trọt và thu hoạch. Quá trình nấu cơm không tiêu diệt được vi khuẩn này vì nó đã chuyển sang dạng bào tử. Nếu cơm được ăn nóng ngay sau khi bào tử Bacillus cereus không có cơ hội phục hồi. Nhưng nếu để cơm nguội dần ở điều kiện bình thường thì Bacillus cereus có thể hoạt động trở lại và tiết ra một số độc tố gây ngộ độc cho người ăn. Thời gian để cơm nguội ở nhiệt độ trong phòng càng lâu thì lượng độc tố và vi khuẩn càng nhiều. Dù có rang hay hâm nóng cũng không loại bỏ được các độc tố, cũng như không tiêu diệt được vi khuẩn Bacillus cereus. Nhiều trường hợp ngộ độc do ăn cơm nguội, song lại bị bỏ qua vì nghỉ là ngộ độc do thức ăn.
5/- Món tái và nướng - những trái bom bệnh
Nhiều món thịt tái đang trở thành đồ nhậu khoái khẩu của các đệ tử ma men. Song cần cẩn thận, trong miếng thịt tái chứa đầy hiểm họa. Gần đây, Viện Sức khỏe Cộng đồng Ba Lan đã phát hiện trong món tái thịt dê, bò, lợn có nhiễm loại vi khuẩn chủng loại Yersinia enterocolitica. Triệu chứng khi ăn phải loại vi khuẩn trong các món tái là tiêu chảy, sốt cao và đau quặn bụng dưới. Nhiều trường hợp đã chẩn đoán nhầm là bị đau ruột thừa, đưa bệnh nhân lên bàn mổ. Theo tiến sĩ Jolanta Szych thuộc Viện Sức khỏe Cộng đồng Ba Lan, các món tái nhiễm khuẩn Yersinia enterocolitica còn chứa đựng nguy cơ bệnh tự miễn dịch, khi đó cơ thể con người coi các tế bào của chính mình là kẻ ngoại nhập. Lúc đó người bệnh sẽ đối mặt với căn bệnh viêm khớp kèm theo viêm đường tiết niệu.
Những món nướng được mọi người ưa thích cũng nằm trong tầm cảnh báo của các chuyên gia an toàn thực phẩm. Những giọt mỡ chảy xuống bếp than, bốc hơi bám vào đồ nướng sẽ biến thành thứ độc tố gây tổn thương DNA và cũng là yếu tố tiềm tàng gây ung thư.
6/- Tủ lạnh có an toàn cho sức khỏe?
Nhiều người lầm tưởng rằng, tủ lạnh sẽ là kho dự trữ thực phẩm lý tưởng cho gia đình. Tuy nhiên bạn nên nhớ hai điều: Thứ nhất - không có loại tủ lạnh nào giúp cho thực phẩm kéo dài được thời hạn sử dụng, thứ hai - thực phẩm có thể bị lây nhiễm đủ loại vi khuẩn độc hại từ một số sản phẩm.
* Đối với thịt tươi, trứng tươi: Những loại vi khuẩn từ thịt tươi, trứng gia cầm nhanh chóng nhiễm sang các loại thực phẩm khác và trở thành mối đe dọa cho sức khỏe. Thế nên, thịt tươi hay trứng gia cầm cần đựng trong túi hay hộp kín và để ở ngăn dưới cùng của tủ.
* Đối với các loại đồ hộp: Không nên để những thực phẩm đóng hộp kim loại đã mở vào tủ lạnh, mà nên cho sang hộp nhựa. Nên vứt bỏ thực phẩm đóng hộp khi đã bị phồng rộp. Lý do: Đó là dấu hiệu sản phẩm đã bị nhiễm khuẩn độc hại.